Đối với cự tuyệt của Huyền Huyễn, Vu Tân Tử không nói gì, gã chỉ là nhìn Vu Diêu một cái, đã dẫn người của Vu gia đi.
Vu Nguyên và Vu Quân tuy không cam lòng, nhưng không thể tránh được, nếu không còn có thể thế nào, trứng chọi đá có kết cục gì, bọn họ ai cũng biết, mà còn bọn họ có việc cần lo lắng hơn, hiện tại người của Vu gia đã lấy Vu Tân Tử như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, này khiến bọn họ bất an, Vu Thanh Hòe đã chết, Vu gia giờ đang rơi vào trạng thái như rắn mất đầu, vốn vị trí thủ lĩnh phải thuộc về một trong hai người bọn họ, thế nhưng rất rõ ràng Vu Tân Tử tính đoạt lấy nó, đây là bọn họ tuyệt đối không thể khoan dung.
Trong mắt Vu Nguyên và Vu Quân, Vu Tân Tử là một người ngoài, gã không phải người của Vu gia, tuy gã có phân nửa huyết thống Vu gia.
Nhìn bóng lưng Vu Tân Tử, Vu Nguyên và Vu Quân không hẹn mà cùng cười lạnh.
Sau khi người của Vu gia đi rồi, sân trở lại vắng vẻ.
Nguyệt Vũ nắm lấy tay Huyền Huyễn, có chút lo lắng: "Tiểu Nguyệt, Tiểu Khả——"
Hào quang trong mắt Huyền Huyễn chớp động, "Tôi biết Tiểu Khả ở đâu."
Nguyệt Vũ ngoài ý muốn, "Cậu biết Tiểu Khả ở đâu? Sao mà biết?"
Huyền Huyễn cười khẽ, "Nó là em gái tôi, ma nữ Tiêu Xuân Thu thường đọng bên mép."
Nguyệt Vũ sửng sốt, lập tức cười.
Huyền Diệu Khả không phải thiếu nữ bình thường, xưa nay không phải.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491603/quyen-12-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.