Dưới ánh trăng mông lung, một người chắp tay sau lưng đứng giữa sân, là Vu Tân Tử.
Huyền Huyễn và Nguyệt Vũ nhìn nhau, Vu Tân Tử là tới khởi binh vấn tội? Không giống, chỉ có mình gã.
Lúc này Vu Tân Tử so với ban ngày càng có cảm giác quái dị nói không nên lời, trên người không có khí tức âm u, mê võng ngẩng đầu nhìn ánh trăng sau tầng mây, tâm sự nặng nề.
Huyền Huyễn và Nguyệt Vũ rất kinh ngạc, Vu Tân Tử sẽ không biến thành người khác như Vu Diêu đi?
Cả hai nhìn nhau, lòng thầm cảnh giác.
Nhờ ơn Miêu Mộ Linh, đối Vu Tân Tử không thiện cảm Nguyệt Vũ lạnh lùng hỏi: "Vu gia tông chủ nửa đêm quang lâm không biết có gì chỉ giáo? Không định bắt chúng tôi hiện tại cho ông một câu trả lời đi."
Vu Tân Tử không nói, nửa ngày hỏi: "Vu Diêu đâu? Ta biết nó ở đây, gọi nó ra."
Huyền Huyễn và Nguyệt Vũ ngạc nhiên, bọn họ không đoán được Vu Tân Tử dĩ nhiên là tới tìm Vu Diêu, lẽ nào gã biết Vu Diêu giết Vu Dạ Mạn? Nhìn thần tình của Vu Tân Tử, tựa hồ chắc chắc Vu Diêu ở đây.
Đang ở trong nhà giúp Vu Diêu thay quần áo Miêu Mộ Linh chấn động, quần áo suýt nữa rơi xuống, Vu gia quan niệm đẳng cấp sâm nghiêm, dĩ hạ phạm thượng thuộc về trọng tội, huống hồ thí mẫu, càng là nặng thêm một bậc, nếu bị người của Vu gia biết là Vu Diêu giết Vu Dạ Mạn, không biết sẽ xử lý thế nào?
"Vu Diêu?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491569/quyen-12-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.