Miêu Mộ Vũ, người trước mắt dĩ nhiên là Miêu Mộ Vũ, vô sắc thẩm phán giả, nhân vật tất cả cổ giả kính nể mà sợ hãi, không thể nghi ngờ, anh là vương của cổ giả, anh muốn một cổ sư chết, còn dễ dàng hơn giẫm chết một con kiến.
Vu Diêu thấy sợ, vì nhìn không thấy, càng vì biết rõ Nguyệt Vũ không phải nói đùa, Nguyệt Vũ tuyệt đối có bản lĩnh làm mù cả Vu gia.
Miêu Mộ Vũ, chỉ cần là cổ sư đều phải biết, nhưng mà, chân chính gặp lại rất ít, tất cả về anh như một điều bí ẩn, anh rất hiếm khi lộ diện, tuy là một trong ba đương quyền của Miêu gia, thế nhưng từ xưa đến nay không thích quán xuyến, Miêu gia chủ sự là Miêu Mộ Thanh và Miêu ngoại bà. Không ai biết cổ thuật của anh luyện thành thế nào, bao thuở siêu việt điên phong, thẩm phán giả là mộng tưởng của tất cả cổ sư, nhưng mà trăm nghìn năm qua không ai đạt được đỉnh cao ấy, tất cả cổ sư cho rằng nó chỉ là thần thoại, thần thoại căn bản không tồn tại.
Không có thẩm phán giả như đế vương, đại biểu không có trừng phạt giả có thể bao trùm hắc cổ sư, không có băn khoăn, cùng cấp với không có ước thúc, có thể không tí kiêng kị, tùy ý mà làm, thói hư tật xấu trong nhân tính sẽ vô hạn biểu lộ.
Miêu gia bị dự là Thần Cổ chi gia, thế lực khổng lồ, ở cổ giới là tượng trưng cho cường quyền, tác phong bọn họ hành sự điệu thấp thần bí, tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491553/quyen-12-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.