Nhìn ngôi nhà không nhiễm hạt bụi, Huyền Huyễn rất có cảm giác thành tựu.
Cậu rót cho Trầm Dương, Hạ Nhược Hải một ly trà xanh, nâng ly: "Cảm ơn giúp đỡ!"
Bất hạnh thành người vệ sinh miễn phí cả hai khóe miệng rút rút, nhận trà, "Không khách khí."
"Các anh thuần túy tới chơi, hay có chuyện tìm tôi."
"Có chuyện tìm cậu." Hạ Nhược Hải trực tiếp nói.
"Chuyện gì?"
Trầm Dương nhìn thoáng Trầm Liễu và Văn Tiểu Quân ôm tiểu hồ ly và sóc chuột không tha, có chút do dự.
Tuy hai đứa bé còn nhỏ, có lẽ không hiểu bọn họ nói gì, thế nhưng Trầm Dương vẫn vô thức không muốn bọn họ biết chuyện này.
Thấy thế, Huyền Huyễn đẩy Nguyệt Vũ.
Nguyệt Vũ hiểu ý, đứng lên gọi Trầm Liễu và Văn Tiểu Quân: "Sóc có chút bẩn, anh muốn nhờ các em tắm cho nó, được không?"
Trầm Liễu và Văn Tiểu Quân mừng điên rồi, "Thật sao? Thật sao? Bọn em có thể tắm cho sóc?"
Nguyệt Vũ mỉm cười gật đầu, "Còn có cún Đen."
Trầm Liễu và Văn Tiểu Quân hoan hô một tiếng, chạy tới kéo Nguyệt Vũ khẩn cấp nói: "Giờ tắm sao? Tắm ở đâu?"
"Đương nhiên là giờ, nào, đi theo anh."
"Dạ dạ dạ." Văn Tiểu Quân và Trầm Liễu không ngừng gật đầu, tí ta tí tửng ôm sóc chuột chạy theo Nguyệt Vũ vào phòng tắm.
"Chuyện là vậy." Thấy Nguyệt Vũ dẫn Trầm Liễu và Văn Tiểu Quân đi rồi, Trầm Dương mở miệng, Huyền Huyễn lại khoát tay áo, "Chờ một lát hẳn nói."
Trầm Dương và Hạ Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491438/quyen-11-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.