Thần thanh khí sảng Huyền Huyễn vuốt cằm đánh giá các tiểu động vật xếp hàng trên sô pha, tự hỏi phải làm sao bắt chúng tận khả năng phát huy công dụng.
Nơi ánh mắt cậu xẹt qua, tiểu động vật không một cái không dựng tóc gáy, có loại rùng mình đại họa lâm đầu.
"Tiểu Nguyệt, chúng nhỏ như vậy, có thể làm gì? Không thêm phiền đã tốt rồi, còn trông cậy giúp đỡ." Nguyệt Vũ bên cạnh nhịn không được nói.
Ừ ừ... Bọn sóc chuột không ngừng gật đầu.
Nguyệt Vũ anh nói quá đúng, tuy lời không thế nào êm tai.
Huyền Huyễn nở nụ cười, xán lạn mà giảo hoạt khiến các tiểu động vật thấy như bị rận bò qua trên đầu, vừa đau vừa ngứa.
"Không thêm phiền đã tốt rồi? Chuyện này dưới sự lãnh đạo anh minh của tôi có thể nào xảy ra?"
Tê! Bọn tiểu hồ ly tập thể run lên.
"Tiểu Thỏ Tử có thể biến thành người, lại có thể bay, cho nên mày phụ trách lau cửa sổ và tủ âm tường, sô pha phòng khách, bất quá khi lau cửa sổ cẩn thận đừng bay ra ngoài dọa người."
Tiểu Thỏ Tử gật đầu.
"Cả nhà Tiểu Lục, ngô, phụ trách giặt khăn lau, xà điêu phụ trách vận chuyển. Về phần ba đứa Tiểu Hoa——" Huyền Huyễn hắc hắc hai tiếng, "Bọn mày phụ trách lau nhà."
Nguyệt Vũ lau mồ hôi, khiêm tốn thỉnh giáo: "Bọn Tiểu Lục giặt khăn lau thế nào, bọn Tiểu Hoa lại lau nhà thế nào?"
"Đơn giản, bọn Tiểu Lục là rắn, cuốn lấy khăn lau là có thể vắt, về phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491433/quyen-11-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.