Nguyệt Vũ lau mồ hôi, cười gượng hỏi Huyền Huyễn: "Tiểu Nguyệt, bọn này tính là quỷ hay cương thi?"
Huyền Huyễn tức giận liếc, "Anh nói xem?"
"Tôi nghĩ hẳn là cương thi, ô la la, lần đầu thấy nhiều cương thi như vậy, quả thật đồ sộ!" Tình huống này, Nguyệt Vũ cư nhiên còn có tâm tình khen ngợi.
Huyền Huyễn đầu đầy hắc tuyến, cậu không rảnh giỡn với Nguyệt Vũ, tay phải siết chặt đoản kiếm, ngưng thần nhìn vào đám thần lung nam thi vẻ mặt dại ra, chỉ có nửa đầu tết bím tóc dài vây quanh mình và Nguyệt Vũ.
Đưa mắt nhìn lại, đều là bộ não ánh xanh trọc phân nửa, đông nghìn nghịt, một vòng lại một vòng, tầng tầng giam lấy mình và Nguyệt Vũ.
Thật là gặp quỷ, chỗ quỷ quái này rốt cuộc nuôi bao nhiêu thần lung nam thi! Huyền Huyễn nhịn không được nguyền rủa.
Lúc này, Nguyệt Vũ thu hồi tâm tình vui đùa, "Tiểu Nguyệt, chúng ta là giết ra hay lui về?"
"Lui về cũng không thấy hữu dụng."
"Thế nhưng người phụ nữ vừa nãy không phải nói phía trên có đường sao?"
Huyền Huyễn quay đầu nhìn tòa nhà đánh số 4, "Tôi không cảm thấy ở đó có đường."
"Không thể lui, vậy chỉ có thể tiến."
"Để tôi nghĩ đã." Huyền Huyễn nhăn mày suy nghĩ.
Giết ra? Nhiều cương thi như vậy, chỉ sợ cậu và Nguyệt Vũ thoát lực cũng không thể, kiến nhiều cắn chết voi, cách cứng đối cứng ngu ngốc này Huyền Huyễn trước tiên phủ quyết.
Nguyệt Vũ hắc hắc hai tiếng, "Tiểu Nguyệt, chỉ sợ không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491367/quyen-10-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.