"Không sao cả? Ông nói cậu ấy không sao cả?"
Nghe bác sĩ lời thề son sắt nói Trần Nặc rất khỏe mạnh, La Minh hoài nghi ông ta có phải lang băm không.
Trần Nặc như vậy sao có thể nói không sao cả? Lang băm, tuyệt đối là lang băm!
Bác sĩ bất mãn thái độ nghi vấn của La Minh, lạnh nhạt nói: "Cậu ta rất khỏe mạnh, cậu đưa một người khỏe mạnh đến bệnh viện, tôi thấy cậu mới có bệnh."
La Minh trừng mắt, bác sĩ rởm gì, thái độ tệ hại!
Anh ôm lấy Trần Nặc, "Tìm ông khám quả thật lãng phí tiền bạc và thời gian, tôi đi tìm Nguyệt Vũ."
Tiểu hộ sĩ bên cạnh khiếp vía thốt lên: "Bác sĩ Nguyệt hôm nay chưa tới."
"Chưa tới?"
La Minh buông Trần Nặc, bấm điện thoại gọi tìm Huyền Huyễn, vậy mà biểu hiện không trong vùng phủ sóng, gọi Nguyệt Vũ, cũng không trong vùng phủ sóng.
Hai vị thiên sư, y sư này không biết lại trốn ở góc nào, một ngày bọn họ chơi mất tích, muốn tìm cực khó, vì không biết nên đi đâu mà tìm.
La Minh không cách nào, chỉ có thể trước dẫn Trần Nặc về nhà.
Sắp xếp xong Trần Nặc, La Minh mới nhớ tới phải báo cho Thượng Quan Hiên.
Trong điện thoại Thượng Quan Hiên hỏi rõ tình huống Trần Nặc, trầm mặc một hồi, hỏi: "Đã tìm Nguyệt Vũ khám chưa?"
"Anh ta không ở bệnh viện, gọi điện cho anh ta và Huyền Huyễn đều báo không trong vùng phủ sóng."
"Không trong vùng phủ sóng?" Thượng Quan Hiên kinh ngạc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491363/quyen-10-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.