"Đường Phạm Dương số 28, hẳn là đây." La Minh ló đầu ra cẩn thận đối chiếu cột tên đường, lau mồ hôi, thở ra một hơi, "Cuối cùng cũng tìm được!"
La Minh vừa lái xe vào, vừa oán giận: "Chỗ thầy đồ ở cũng là thầy đồ, thật khó tìm."
Chỗ quỷ quái này làm hại anh lòng vòng gần một giờ mới tìm được, hết lần này tới lần khác ở đây rất yên lặng, muốn tìm người hỏi đường cũng không có.
La Minh không khỏi nói thầm: "Tên kia nhát gan vậy, cư nhiên dám ở một nơi quỷ ảnh cũng không thấy?"
Đường rất hẹp, rộng chừng 2m, dung một chiếc xe khó khăn lách qua, La Minh cẩn thận lái, chỉ sợ cành đa trái phải vươn ra quẹt trầy xe yêu.
Ở đây tuy nhìn có chút sứt mẻ, thế nhưng xanh hoá tốt, bên đường trồng đủ loại đa.
Thế nhưng La Minh lại cảm thấy kỳ quái, đa ở đây không như bình thường bên đón nắng thì tươi tốt, bên khuất nắng thì thưa thớt. Cành lá chúng rậm rạp, hầu như không thấy khe hỡ đan xen.
Xung quanh im ắng, thậm chí không nghe thấy tiếng ve kêu.
La Minh không khỏi thấp thỏm.
Chỉ có những tòa nhà cao thấp bốn tầng thấp thoáng giữa cành lá, La Minh chậm rãi lái xe, cẩn thận tìm số 4.
Thật vất vả thấy được con số "4" xiêu vẹo dùng sơn đỏ viết ở tòa nhà đếm ngược đến ba.
Anh tính tìm một bãi đậu xe, thế nhưng đưa mắt nhìn lại, căn bản không thấy chỗ có thể đỗ.
Anh không thể làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491323/quyen-10-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.