Tiêu Xuân Thu vừa lau tóc, vừa bước tới ngồi cạnh Thượng Quan Hiên đoạt trà xanh trong tay anh uống cạn.
Thượng Quan Hiên bất đắc dĩ, rút cái anh khăn vòng trên cổ ra lau khô tóc.
Tiêu Xuân Thu chuyển mắt, lắc đầu như cún, lắc đến Thượng Quan Hiên đầy mặt bọt nước.
Thượng Quan Hiên lau di, buồn cười nhìn Tiêu Xuân Thu cười ngã trên sô pha.
"Tóc cậu còn ướt, đừng nằm."
Thượng Quan Hiên kéo Tiêu Xuân Thu cười ha ha lại, tiếp tục lau tóc.
"Không thú vị, cậu không chịu giận." Tiêu Xuân Thu nhụt chí nói.
Thượng Quan Hiên bật cười, "Này có gì đáng giận, ngồi yên."
Tiêu Xuân Thu nhắm mắt cảm nhận ngón tay Thượng Quan Hiên nhẹ nhàng mà xoa da đầu mình, thoải mái đến muốn thở dài một hơi.
Lau được nửa, Tiêu Xuân Thu bỗng nhiên nhảy dựng chạy vào WC.
Thượng Quan Hiên sửng sốt, "Cậu đi đâu?"
"Đau bụng, WC!"
Thượng Quan Hiên hắc tuyến, thế nhưng một khắc sau, anh cũng thấy đau bụng, may mà có hai toilet, bằng không đại khái phải giành với Tiêu Xuân Thu.
Tiêu Xuân Thu vừa xoa bụng, vừa đi ra WC, tiêu chảy lại đi không ra quả thật xúi quẩy.
Nhấc đầu, thấy Thượng Quan Hiên đi ra từ toilet phòng ngủ, Tiêu Xuân Thu sửng sốt, vô thức hỏi: "Cậu cũng tiêu chảy?"
Thượng Quan Hiên gật đầu.
Hai người nhìn nhau, không hẹn mà cùng nói: "Miêu Cổ toàn tịch có vấn đề?"
Thế nhưng Tiêu Xuân Thu lập tức lắc đầu phủ quyết: "Không thể nào, Huyền Huyễn, Nguyệt Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491315/quyen-10-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.