Tiêu Xuân Thu cúp máy, vẻ mặt bất khả tư nghị.
Thượng Quan Hiên thấy anh thần tình khác thường, hỏi: "Sao vậy? Điện thoại của ai?"
Tiêu Xuân Thu thần tình cổ quái, "Cậu đoán?"
Một thoáng suy tư, anh nở nụ cười, "Lưu Phỉ rất may mắn, tôi đoán là Huyền Huyễn, hơn nữa nói không chừng cậu ấy muốn tới Trịnh gia, đúng không?"
Tiêu Xuân Thu trừng mắt, hoài nghi anh có phải lén học thuật đọc tâm, "Sao cậu biết?"
Thượng Quan Hiên cười, tâm tư Tiêu Xuân Thu rất dễ đoán, đều viết trên mặt.
Thấy anh cười mà không đáp, Tiêu Xuân Thu bất mãn, "Thượng Quan Hiên chết tiệt, biểu tình này là gì? Nhất định thầm mắng tôi ngốc, đúng không?"
"Cậu nghĩ đi đâu, có thể đoán được tâm tư cậu, là vì tôi hiểu cậu, đổi lại cậu, đôi khi cũng có thể đoán được tôi nghĩ gì, đây là chuyện rất bình thường." Thượng Quan Hiên trấn an Tiêu Xuân Thu như con nhím, "Được rồi, sao Huyền Huyễn đột nhiên tới? Cậu ấy lúc nào về?"
"Không biết, cậu ấy chỉ hỏi tôi ở Trịnh gia phải không, tôi nói phải, cậu ấy bảo tôi chờ, cậu ấy sẽ tới, tôi chưa kịp hỏi nguyên nhân, đã cúp, quả thật là tác phong của cậu ấy -- không lễ phép!" Tiêu Xuân Thu oán giận, "Bất quá kỳ quái, sao Huyền Huyễn biết chuyện Trịnh gia?"
Thượng Quan Hiên vô tình nói: "Chờ cậu ấy tới, hỏi thử xem, hà tất lãng phí thời gian."
"Nói cũng phải."
...
"Tiểu Nguyệt vì sao đi Trịnh gia?" Nguyệt Vũ hiếu kỳ hỏi.
Vốn nghĩ dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491255/quyen-9-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.