Nguyệt Vũ đuổi tới cửa, thế nhưng không thấy bóng Phạm Tiểu Yến.
Sao có thể? Bất quá ngắn ngủi mười mấy giây, cô ấy dĩ nhiên đi nhanh như vậy?
Nguyệt Vũ thầm phát lạnh, nhịn không được hoài nghi vừa nãy tới tìm là bản thân Phạm Tiểu Yến, hay linh hồn cô?
Liên tưởng tới khả năng này, anh nhất thời cảm thấy âm phong thổi qua, mang theo rét lạnh, nhịn không được rùng mình, tóc gáy dựng thẳng.
Cứng ngắc một hồi, Nguyệt Vũ đột nhiên phục hồi tinh thần, mặc kệ Phạm Tiểu Yến là người hay quỷ, có lẽ cô ấy sẽ không hại mình, cô ấy nói phòng điều khiển có hầm ngầm hẳn là sự thật.
Nghĩ tới đây, Nguyệt Vũ bắt đầu nghiêm túc tìm hầm ngầm Phạm Tiểu Yến nói.
Nhưng kỳ quái là, anh cẩn thận nghiên cứu khắp các ngõ ngách, cũng không phát hiện hầm ngầm kia, Nguyệt Vũ hồ nghi, anh tin Phạm Tiểu Yến sẽ không lừa mình, rốt cuộc hầm ngầm ở đâu?
Nguyệt Vũ lại tìm một hồi, vẫn không tìm được.
Anh đứng lên, nhu nhu cái chân lên men, không biết hầm ngầm là ai thiết kế, cư nhiên bí ẩn như vậy? Thật không biết nên mắng kẻ đó cao minh hay biến thái.
Đầu kia thùng xe lại truyền đến tiếng thét chói tai và tiếng kêu thảm thiết, Nguyệt Vũ nhướng mày, nghĩ tới hai lần tàn sát, anh biết giết chóc đã bắt đầu, nhìn đồng hồ đeo tay, vừa vặn một giờ, không khỏi cười khổ: những kẻ này thật đúng giờ.
Anh nhấc chân tính chạy đến đầu kia thùng xe, bước một bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491130/quyen-8-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.