Trương Tuấn chen vào đám người kéo Triệu Thụy ra, oán giận: "Cậu là đồ rùa, ăn một chén mì cũng ăn hơn hai giờ, thật chịu không nổi."
Hầu như bị kéo đi Triệu Thụy vỗ góc áo không cẩn thận dính bụi, "Cho nên cậu không khỏe mạnh."
Một câu không đầu không đuôi khiến Trương Tuấn không hiểu ra sao, "Tôi không khỏe mạnh?"
"Nhai kỹ nuốt chậm có lợi cho sức khỏe."
Trương Tuấn đầu đầy hắc tuyến, nhai kỹ nuốt chậm là tốt, thế nhưng rất kỹ rất chậm cũng là vấn đề, quả thật là lãng phí thời gian!
Triệu Thụy ngẩng đầu nhìn phía giếng, thì thào nói: "Trời sắp mưa."
Trương Tuấn rên lên: "Không phải đâu, đã mưa cả đêm, còn như vậy, đường phía trước khi nào mới dọn xong, chúng ta lúc nào mới đi được?"
Triệu Thụy quay đầu, "Rất nhanh, đúng không?"
Câu cuối là nói với Huyền Huyễn, cậu nhún vai, "Có lẽ đi."
"Đứng cũng là đứng, không bằng chúng ta đi dạo?" Trương Tuấn hăng hái bừng bừng đề nghị.
Triệu Thụy lãnh đạm nói: "Muốn đi tự cậu đi, tôi phải về xe lửa."
Bị dội một chậu nước lạnh Trương Tuấn sắc mặt xấu xí, cắn răng nói: "Cậu là đối nghịch với tôi đúng không?"
"Tôi không miễn cưỡng mình làm chuyện không thích."
Triệu Thụy không quản Trương Tuấn mặt đen như đáy nồi, nói đi là đi, byebye cũng không có, tức đến Trương Tuấn giơ chân, oa oa kêu to: "Tuyệt giao! Lần này nhất định phải tuyệt giao!"
"Đây là lần thứ ba trong tháng cậu nói những lời này, tranh thủ sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491093/quyen-8-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.