Không phải chưa từng thấy trùng, cũng không phải chưa từng thấy ghê tởm, Đường Vân và Sở Hoàn cảm giác năng lực thừa nhận của mình không tệ, thế nhưng khi nhìn mấy sợi trùng màu đỏ trong bọng nước rõ ràng nhúc nhích này, cả hai chỉ cảm giác sợ nổi da gà, thân thể cứng còng.
Đường Vân không tự giác buông tay, Lâm Lâm nghẹn đỏ cúi đầu cắn tay Sở Hoàn, Sở Hoàn không thể làm gì khác hơn là vội vàng buông cô bé.
Lâm Lâm bảo bối xoa bọng nước trên tay mình, si mê nói: "Đây là pet của cháu, độc nhất vô nhị, rất đẹp đúng không?"
P, pet?
Đường Vân và Sở Hoàn bị dọa ngã, trắng mặt nói không nên lời.
Lâm Lâm tựa hồ không thấy kinh hách trên mặt Đường Vân và Sở Hoàn, như một kẻ buồn phiền thật lâu, đột nhiên gặp được tri âm, máy hát vừa mở sẽ không nguyện đóng lại, hưng phấn mà kể về bảo bối pet.
"Cha mẹ không cho cháu nuôi pet, thế nhưng cháu càng muốn nuôi, còn là đặc biệt nhất, cháu muốn người khác đều ước ao cháu, chú xem, chúng nho nhỏ, đo đỏ có phải rất đáng yêu?" Lâm Lâm vừa nói, vừa cẩn thận xốc lên một bọng nước, ngắt một sợi trùng đi ra đặt trong lòng bàn tay.
Nhìn sợi trùng cả người co rụt, Đường Vân và Sở Hoàn nghĩ thần kinh sắp đứt, có cảm giác muốn ngất,
"Hừ! Các bạn khác đều cười cháu, anh nói đúng, bọn họ bất quá là không thích pet của cháu đặc biệt như vậy, pet của bọn họ không phải cún, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491013/quyen-7-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.