Cái bóng chậm rãi ngưng tụ, mơ hồ thấy rõ là một bà lão lưng còng bọc khăn đội đầu.
Bà lão hé miệng cưới với Huyền Huyễn, nhẹ nhàng bay về phía ngôi nhà.
Tiêu Xuân Thu thở dài, "Kỳ thực thành quỷ cũng rất tốt."
"Vì sao?" Nguyệt Vũ nghi hoặc.
"Vì thành quỷ đi có thể bay, ngồi xe không cần tiền, ăn không cần tiền, càng không cần trả tiền thuê nhà, thích ai thì ôm người đó hôn một cái, thật tốt! Đúng không, Tiêu Xuân Thu?" Huyền Huyễn cười nói.
Tiêu Xuân Thu u buồn gật đầu.
Dương Lăng vỗ mặt mình, than thở: "Vậy tôi thành quỷ là được."
Vẫn lưu ý tình thế phát triển Thượng Quan Hiên thấp giọng nói: "Cô bé kia đi ra."
Hai Tạng ngao thấy cô bé, lập tức đình chỉ công kích thôn dân, thối lui đến cạnh.
Mắt đỏ tóc bạc, giữa bóng đêm mông lung, tựa như lệ quỷ.
Thôn dân bị Tạng ngao cắn thương thống khổ rên rỉ trên đất, những kẻ còn lại xiết chặt gậy gộc trong tay, kinh hoảng mà sợ hãi nhìn cô bé.
Cô bé nhìn về phía kẻ dẫn đầu, "Bọn họ đâu?"
Kẻ kia thẳng lưng, "Đốt, đốt chết!"
"Tôi tìm không phải bọn họ, tôi tìm là người thân của tôi." Cô bé nhấn mạnh từng chữ.
Thôn dân hai mặt nhìn nhau, không ai trả lời.
Cô bé vươn tay sờ Tạng ngao bên cạnh, thình lình một Tạng ngao đột nhiên nhảy lên, cắn thôn dân gần nhất tha về.
Tạng ngao dẫm nát thôn dân cao giọng kêu thảm thiết dưới chân, cùng đợi mệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490958/quyen-6-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.