Tiêu Xuân Thu hừ nói: "Giả vờ thần bí, có chuyện gì thì nói rõ, tuyệt không xem chúng tôi là bạn."
Huyền Huyễn đầu hàng, "Miệng của anh nhưng càng ngày càng sắc bén."
Tiêu Xuân Thu có chút đắc ý, "Gần mực thì đen, gần đèn thì đỏ, đều là cậu giáo dục có cách."
"Thôi đi, cháu!" Ông chú Hồ chịu không nổi nói, "Thật không biết Thượng Quan vì sao thích cháu."
"Cháu cũng không biết, nói thật, Thượng Quan Hiên, cậu thích tôi cái gì?"
Thượng Quan Hiên liếc trắng, "Đã nói."
"Đã nói, lúc nào, sao tôi không biết?" Tiêu Xuân Thu vô cùng kinh ngạc.
Thượng Quan Hiên sắc mặt có chút đen, "Cậu còn mặt mũi nói, cậu ngủ."
Mọi người đều dùng ánh mắt chỉ trích trừng Tiêu Xuân Thu, "Lời ân ái của Thượng Quan, anh cư nhiên ngủ? Nếu như bị đám oai qua liệt tảo cảnh cục biết, đảm bảo dùng nước bọt chết đuối anh."
Tiêu Xuân Thu gãi đầu, nhăn mày suy nghĩ một hồi, "Thật không ấn tượng."
"Thượng Quan, lập lại lần nữa." Tiểu Thường ồn ào.
Tiêu Xuân Thu cũng mắt mang chờ mong.
"Có vài lời chỉ có thể nói một lần, đừng nói sang chuyện khác, Huyền Huyễn cậu chưa nói rõ?"
Thượng Quan Hiên không phải ông chú Hồ, anh không nói, mọi người cũng không thể đem anh thế nào, không thể làm gì khác hơn là dùng dư quang khóe mắt tiếp tục khinh bỉ Tiêu Xuân Thu.
Tiêu Xuân Thu sờ mũi, cực độ hoài nghi Thượng Quan Hiên có phải gạt mình, thực sự là giảo hoạt như hồ ly.
"Ngôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490951/quyen-6-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.