Nhìn Tiêu Xuân Thu, ông chú Hồ và Tiểu Thường vây quanh quan tài làm đến khí thế ngất trời, Thượng Quan Hiên, Dương Lăng và Tống Tiếu Ngự ăn ý đối Huyền Huyễn làm một lễ chú mục "quan ái".
Huyền Huyễn cười đến vân đạm phong khinh, một bộ cao nhã người vật vô hại.
Bọn họ không khỏi thở dài, thực sự không thể trách Huyền Huyễn, thực sự không thể trách, là người của mình bị quỷ mê tâm khiếu, không, là tài mê tâm khiếu mà thôi.
Bị Tiêu Xuân Thu "bỏ qua một bên" tiểu hồ ly trợn tròn mắt thật lâu, mới gian khổ bò lại bên Thượng Quan Hiên.
Huyền Huyễn ôm lấy tiểu hồ ly, tiến hành dụ dỗ đầu độc: "Tiểu Tiểu Thượng Quan, mày không cần lưu luyến nhà bọn họ, tới nhà bọn tao đi. Mày xem, Tiêu Xuân Thu xấu với mày cỡ nào."
Nghe được bốn chữ "Tiểu Tiểu Thượng Quan", Thượng Quan Hiên nhịn không được rùng mình, nổi da gà.
Anh ôm lấy tiểu hồ ly, ngoài cười trong không cười nói: "Tôi tốt với nó là được."
Huyền Huyễn ha hả nở nụ cười, trừng mắt nhìn, "Tiêu Xuân Thu là quỷ hẹp hòi, giận lên nói không chừng làm một nồi nấm hương hầm hồ ly, Nguyệt Vũ, thịt hồ ly ăn ngon sao?"
Nhìn tiểu hồ ly lạnh run, Nguyệt Vũ nhịn cười, liếm môi, "Hẳn là ngon."
Tiểu hồ ly càng thêm kinh khủng, bất an giãy dụa trong lòng Thượng Quan Hiên.
Thượng Quan Hiên ôn nhu vuốt bộ lông nhẵn bóng của nó, "Đừng sợ, tao sẽ không thương tổn mày."
Huyền Huyễn lén lấy điện thoại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490930/quyen-6-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.