Giọng nữ bén nhọn đâm vào màng tai buốt óc, mọi người chưa kịp phục hồi tinh thần, một người đàn bà tóc tai bù xù đã xông tới đánh Trầm Dương.
Trầm Dương hoàn toàn không phòng bị bị người đàn bà quào ra vài vết máu trên mu bàn tay, cả ống tay áo cũng bị xé rách.
Hạ Nhược Hải trước phản ứng lại, một tay vội kéo Trầm Dương.
Quách Lỵ chụp hụt, ở tác dụng quán tính, không thu hồi được lực độ lao về trước, nặng nề té ngã.
Trương Nhạc kinh hãi, vội đặt Trương Tiểu Bình và Trương Tiểu An xuống, chạy lại tính nâng vợ dậy.
Quách Lỵ một tay đẩy ra Trương Nhạc, trong đôi mắt đầy tơ máu chất đầy thù hận.
Trầm Dương không tự chủ lui về sau một bước.
Quách Lỵ giãy dụa đứng lên, "Đồ hung thủ, trả Tiểu Hoan lại cho tôi! Trả lại cho tôi!"
Trương Nhạc vội kéo vợ, "Hung thủ gì? Đó là thầy Trầm."
Quách Lỵ hoàn toàn không nghe chồng, vừa đánh vừa đá sống chết muốn lao về phía Trầm Dương.
Trương Nhạc ôm lấy Quách Lỵ, hổn hển hỏi hộ sĩ sững sờ bên cạnh: "Vợ tôi sao vậy? Cô ấy thế nào như——"
Câu "Như người điên" Trương Nhạc nói không nên lời, thế nhưng Quách Lỵ trước mắt đã hoàn toàn không lý trí, chỉ biết quát Trầm Dương.
Hộ sĩ sững sờ lúc này như trong mộng bừng tỉnh, nhanh chóng chạy tới kéo Quách Lỵ không ngừng giãy dụa.
Một hộ sĩ khác lúng túng: "Bác sĩ nói, liên tiếp bất hạnh khiến cô ấy bị kích thích quá lớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490778/quyen-5-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.