Huyền Huyễn cầm lấy tay tiểu quỷ, tiểu quỷ cả kinh, ngẩng đầu nhìn Huyền Huyễn.
Huyền Huyễn không nói gì, chỉ mỉm cười.
Nụ cười, rất huyền diệu, có thể khiến người bình tĩnh va2 an tâm.
Tiểu quỷ lại dán mặt trên chân Huyền Huyễn, thần sắc tường hoà.
Nhìn cô bé, suy nghĩ Huyền Huyễn thiên bách hồi, tiểu quỷ rõ ràng khát vọng gặp Hứa Huệ Mỹ, thế nhưng vì sao gặp lại lộ ra thần sắc sợ hãi, thực sự nghĩ mãi không thông.
"Hai vị này là?" Hứa Huệ Mỹ lúc này như mới thấy Nguyệt Vũ và Huyền Huyễn, vì vậy lên tiếng hỏi.
"Bác sĩ." Nguyệt Vũ trả lời ngắn gọn.
"Bác sĩ?" Hứa Huệ Mỹ quay đầu nhìn Trầm Liễu, trong mắt hiện lên thân thiết, "Tiểu Liễu khó chịu sao?"
"Không phải cháu, là cha, thân thể cháu rất khoẻ mạnh." Trầm Liễu tự hào nói.
Hứa Huệ Mỹ nở nụ cười, vươn tay muốn ôm Trầm Liễu, lại bị Hạ Nhược Hải giành trước.
Tay ngừng giữa không trung, thần tình Hứa Huệ Mỹ có chút cứng ngắc.
Hạ Nhược Hải làm như không thấy, véo mũi Trầm Liễu, trêu nói: "Thân thể cháu rất khoẻ mạnh? Thế nhưng không biết là ai tháng trước còn bị bác sĩ dùng kim chích PP?"
Trầm Liễu đỏ bừng, liều chết không nhận, "Là Tiểu Quân."
Văn Tiểu Quân chớp mắt, Tiểu Liễu là tiểu vô lại, cư nhiên ăn vạ, được rồi, ai kêu mình thích cậu ấy, hắc oa này đeo là được.
Hạ Nhược Hải liếc xéo Văn Tiểu Quân, thấy thằng bé dĩ nhiên không phủ nhận, lòng thầm than: không xong rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490775/quyen-5-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.