Trầm Dương hoảng thần, "Có quan hệ với con trai tôi? Quan hệ gì? Có phải muốn Tiểu Liễu làm kẻ chết thay?"
Hạ Nhược Hải cũng hỏi: "Tiểu Liễu có nguy hiểm sao?"
Nguyệt Vũ vốn không lưu ý bọn họ nói chuyện, lúc này không khỏi ngừng bút.
"Tiểu quỷ kia hiện ở đâu?" Huyền Huyễn hỏi.
"Ngồi ở cầu thang khoa ngoại lầu bốn."
"Chúng ta tới xem."
"Vậy con tôi có nguy hiểm sao?"
"Tôi cuối cùng nghĩ tiểu quỷ kia không có ác ý, Trầm Liễu sẽ không sao."
"Đó chỉ là trực giác của cậu." Hạ Nhược Hải không khách khí nói.
Đối ngữ khí của Hạ Nhược Hải, Huyền Huyễn không để ý, cậu cười, "Anh nói đúng, đây chỉ là trực giác của tôi, cho nên tôi phải tận mắt thấy tiểu quỷ kia mới có thể xác định tính nguy hiểm của cô bé."
Hạ Nhược Hải có chút xấu hổ, nghĩ ngữ khí của mình vừa rồi rất không xong.
Nguyệt Vũ nhấc tay, "Tôi cũng muốn đi."
Huyền Huyễn nhìn thoáng văn kiện đầy bàn, "Anh làm xong rồi?"
Nguyệt Vũ chớp mắt, "Việc này không vội."
Tên này, mở to mắt nói dối! Vừa nãy còn oán giận công việc rất nhiều.
Nguyệt Vũ lòng đầy vui mừng vứt văn kiện trước mặt sang bên, "Chúng ta đi thôi, bằng không tiểu quỷ kia sẽ biến mất."
Trầm Liễu nói: "Em ấy không đi, vì em đã nói lát nữa sẽ đi tìm em ấy."
Huyền Huyễn mỉm cười, "Ừ, em ấy đáp ứng Tiểu Liễu, cho nên nhất định sẽ chờ em."
...
Trầm Liễu xa xa đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490768/quyen-5-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.