Nguyệt Vũ cũng thích Trầm Liễu, vì vậy lạm dụng chức quyền, thay cha con bọn họ chuẩn bị một phòng bệnh đơn đặc biệt xa hoa, làm thù lao, anh hỏi Trầm Dương mượn Trầm Liễu, ôm về phòng làm việc.
Con mình được hoan nghênh, làm cha mẹ luôn vui mừng, Trầm Dương chỉ cười đáp ứng.
Đám người Tiểu Thường phỉ nhổ Nguyệt Vũ dựa vào đặc quyền.
Nguyệt Vũ ôm Trầm Liễu kiêu ngạo cười to: "Các anh là đố kỵ sao? Ha ha!"
Trán mọi người chảy ra giọt mồ hôi, đột nhiên phát hiện Nguyệt Vũ có đôi lúc cùng cấp với Văn Tiểu Quân, cực kỳ trẻ con.
Văn Tiểu Quân lưu luyến không rời nhìn Trầm Liễu bị Nguyệt Vũ ôm đi, hận không thể biến thành khỉ ghé trên người Nguyệt Vũ.
Đám người Thượng Quan Hiên thức thời lui ra, thương lượng một hồi, dự định đi hỏi tình huống vợ chồng Trương Nhạc, xem có đầu mối gì không.
Trong phòng thoáng cái an tĩnh.
Hạ Nhược Hải ôm Văn Tiểu Quân, định rời đi.
"Cha Trầm tạm biệt!"
"Tiểu Quân tạm biệt!"
Đợi một hồi, thấy người kia không chút biểu thị, Hạ Nhược Hải rất không vui, "Uy, tôi đâu?"
Trầm Dương không hiểu ra sao, "Cậu cái gì?"
Hạ Nhược Hải oán hận trừng mắt, đồ du mộc đầu!
Văn Tiểu Quân khanh khách cười nói: "Cậu ghen tị, vì cha Trầm chỉ tạm biệt con!"
Trầm Dương ngẩn ra, nghiêm túc nhìn sắc mặt Hạ Nhược Hải, quả thực sinh khí.
Trầm Dương lắc đầu bật cười, quả nhiên là trẻ con, vậy cũng giận.
"Tôi không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490742/quyen-5-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.