"Thượng Quan Hiên, con, con cậu?" Tiêu Xuân Thu lắp bắp hỏi.
Thượng Quan Hiên liếc bụng Tiêu Xuân Thu, nhướng mày: "Cậu có thể sinh?"
Mặt Tiêu Xuân Thu nhất thời đỏ bừng, hầu như rống: "Cậu nói bậy bạ gì đó?"
Thượng Quan Hiên để Trầm Liễu vào lòng Tiêu Xuân Thu, cười sờ đầu Tiêu Xuân Thu, sau đó lại sờ đầu Trầm Liễu.
Đường Vân chảy nước miếng, một nhà ba người a!
Tiêu Xuân Thu lớn vậy, vẫn là lần đầu ôm trẻ con.
Vật nhỏ mềm mại, thơm tho, khiến anh thụ sủng nhược kinh, nơm nớp lo sợ, rất sợ một cái không cẩn thận, ngã hư bảo bối trong lòng.
Trầm Liễu vươn cánh tay nhỏ bé ôm cổ Tiêu Xuân Thu, có chút hoang mang, nhìn Tiêu Xuân Thu thanh tuấn, tự hỏi nên gọi anh hay chị?
Tóc rất ngắn, hẳn là nam sinh, thế nhưng lần trước thấy một chị cũng tóc ngắn, đôi mắt thật to, bình thường chỉ có mắt của nữ sinh mới có thể to như vậy...
"Chị?" Thằng bé không xác định kêu một tiếng.
Nghe tiếng chị này, Đường Vân và Tiểu Thường rất không nể tình ôm bụng cười to.
"Chị, chị! Ha ha!" Tiểu Thường quái thanh quái khí kêu.
Thượng Quan Hiên cũng không nhịn được mỉm cười.
Tiêu Xuân Thu hổn hển vươn chân đá Tiểu Thường, song song không quên sửa đúng Trầm Liễu: "Là anh, không phải chị."
Tiểu Thường vừa tránh, vừa la: "Trước mặt trẻ nhỏ không thể dùng bạo lực."
"Úc!" Trầm Liễu phi thường ngượng ngùng đỏ hồng khuôn mặt.
Thằng bé này thật đáng yêu!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490731/quyen-5-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.