Tông cửa, xoay người đóng lại, Trần Vĩnh Nghiệp động tác lưu loát, xác định cửa đã đóng chặt, gã hư thoát dựa cửa ngồi bệch xuống đất.
Thở hển hển như trâu một hồi, Trần Vĩnh Nghiệp lo lắng quay đầu nhìn hoàn cảnh trong phòng.
"Anh là ai?" Bỗng nhiên có người hỏi.
"Tôi là —— a a!" Trần Vĩnh Nghiệp vừa quay đầu, vừa trả lời.
Tiếng thét chói tai tần suất cao của gã phát ra, đứng sau gã là cô gái ngực bị đào thủng trong mộng.
Cô gái nhếch miệng cười, máu tươi chảy ra trong miệng, thậm chí có vài giọt nhỏ trên chân gã.
Mùi máu tanh kích thích khứu giác, thị giác Trần Vĩnh Nghiệp, gã điên cuồng gào to, giơ cây nạng đâm về phía cô gái.
...
Tiêu Xuân Hạ vừa từ chỗ ngồi đứng dậy, đã thấy một người đàn ông thần sắc khủng hoảng, sắc mặt trắng bệch như thấy quỷ hoảng hốt vọt vào.
Người đàn ông vào rồi lập tức xoay người khoá trái cửa, kịch liệt thở dốc.
Người đàn ông quần áo bất chỉnh, chân trần, một chân trong đó ngắn đi phân nửa, trên cái đùi hoàn hảo của nửa khác quấn lấy băng gạc, máu tươi từ đó chảy ra, theo chân người đàn ông nhỏ xuống đất.
Nhìn vết máu trên sàn, Tiêu Xuân Hạ nhíu mày, liên tiếp nghi vấn toát ra: người này là ai? Bệnh nhân trong bệnh viện? Chạy đến phòng làm việc của mình làm gì? Nhìn bộ dáng kinh hoảng, tựa hồ bị thứ gì đáng sợ truy sát?
Tiêu Xuân Hạ tiến lên một bước, hỏi: "Anh là ai?"
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490680/quyen-4-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.