"Cũng đúng, cậu thường hay xúi giục tôi." Tiêu Xuân Thu có chút nghiêm túc trả lời.
Tiểu Thường và Đường Vân cười trộm.
Thượng Quan hiên nói: "Thế nhưng kẻ làm phạm nhân tuyệt không hợp tác, luôn bằng mặt không bằng lòng."
Tiêu Xuân Thu phẫn nộ.
Huyền Diệu Khả có chút kinh ngạc, nghĩ không ra loại người cổ hủ lão nhân thích phụng phịu như Thượng Quan Hiên cũng có hài hước.
"Đúng rồi, hung thủ để lại năm cây quạt da người ở phòng làm việc anh tôi."
Tiêu Xuân Thu vừa nói, vừa đưa cây quạt cho Thượng Quan Hiên.
Thượng Quan Hiên tuỳ ý nhìn thoáng, thần sắc trên mặt nháy mắt biến hoá, lại lập tức khôi phục.
Thượng Quan Hiên không tiếp, mà ý bảo Đường Vân qua lấy.
"Đường Vân, cậu giao năm cây quạt này cho Hàn Vũ, xem có phải là da năm cô gái đã chết không."
Đường Vân gật đầu.
Tiêu Xuân Thu dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Thượng Quan Hiên.
"Cậu nhìn tôi làm gì?" Thượng Quan Hiên không giải thích được hỏi.
Tiêu Xuân Thu nhíu trán, trên dưới quan sát Thượng Quan Hiên vài lần, "Bệnh viện nhiều quỷ, cậu có phải bị quỷ triền thân? Cảm giác có chút quái."
Thượng Quan Hiên vươn ngón trỏ chọt mặt Tiêu Xuân Thu, "Quỷ triền thân? Có cậu ở, quỷ chỉ biết chọn cậu, không chọn tôi."
Tiêu Xuân Thu đẩy tay Thượng Quan Hiên ra, tức giận nói: "Tôi ghét người khác chọt mặt tôi."
"Giận? Tôi không sợ cậu giận, cho nên, cậu cứ tuỳ ý." Thượng Quan Hiên không quan tâm nói.
Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490642/quyen-4-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.