Chuyện có nặng có nhẹ, đối Huyền Diệu Khả mà nói, bầy thỏ cảnh cục là bất động sản, sẽ không biến mất, thế nhưng Tiêu Xuân Hạ thuộc về lưu động sản, có thể đột nhiên không thấy, vì vậy cô quyết định đi bệnh viện thăm dò quân tình.
Huyền Diệu Khả tuy tính cách lạc quan, đôi khi hoàn toàn không giống nữ tử, thế nhưng trong xương là chân chính nữ sinh, đổi lại bình thường, cô tuyệt không cho đi tìm Tiêu Xuân Hạ có vấn đề gì, mà một ngày dùng lý do Tiêu Xuân Hạ có thể bị người khác thích đi tìm, cô lại thấy ngượng.
Huyền Huyễn trước nay yêu thương em gái, nhìn ánh mắt khẩn cầu của cô, thoả hiệp.
Cậu nói với Nguyệt Vũ: "Hôm nay tôi đi làm với anh."
Nguyệt Vũ nhìn thoáng Huyền Diệu Khả vui mừng lộ trên mặt, gật đầu.
"Cam nguyện cực kỳ."
...
Sóc chuột kỳ thực không thích tới bệnh viện, lúc trước vì Nguyệt Vũ làm ở đây, nó mới bất đắc dĩ đi theo, từ khi Nguyệt Vũ dọn tới chỗ Huyền Huyễn, sóc chuột đã không chịu theo Nguyệt Vũ, tình nguyện cùng Huyền Huyễn nằm ở nhà làm sóc "nhà".
Khi thấy cổng lớn bệnh viện, sóc chuột không khỏi ủ dột.
Bệnh viện, quỷ nhiều lắm!
Huyền Huyễn nghiêng đầu nhìn sóc chuột không vui, không khỏi buồn cười.
Cậu cố ý nói: "Bệnh viện quỷ hồn nhiều, lại có chút quỷ hồn không thích làm người, chỉ muốn làm sóc, Tiểu Hoa, mày phải cẩn thận."
Sóc chuột cả người cứng còng, dán trên cổ Huyền Huyễn lạnh run.
Huyền Huyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490594/quyen-4-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.