Chỗ Trương Dư ở là trung tâm thành phố, một nhà trọ nhỏ điển hình cho nhân sĩ độc thân thành phần trí thức.
Trương Dư lấy ra chìa khoá, tay có chút run, thử vài lần cũng mở không ra.
Huyền Huyễn nói: "Tôi tới."
Trương Dư thở dài một hơi, lập tức đưa chìa khoá cho cậu.
Nguyệt Vũ không khỏi hiếu kỳ, trong nhà rốt cuộc có gì, khiến Trương Dư sợ hãi như vậy.
Phòng khách giản dị mộc mạc, khiến không gian vốn dĩ không lớn của ngôi nhà có vẻ rộng rãi không ít.
Trương Dư đứng sau Huyền Huyễn, do dự một hồi, mới dám vào.
Nguyệt Vũ nhìn chân Trương Dư, nói: "Trương tiểu thư, thứ tôi mạo muội hỏi một vấn đề?"
Trương Dư nhìn anh, "Anh hỏi đi."
"Tôi nghe Tiểu Khả nói chân cô vô cớ đau, không thể đi lại, thế nhưng tôi xem cô hiện tại, không giống Tiểu Khả hình dung."
Trương Dư giật mình, cô cúi đầu nhìn chân mình, giơ chân trái đá mấy cái, không tin được, "Tôi, chân tôi hình như không đau."
Huyền Huyễn hỏi: "Chân cô bắt đầu lúc nào không đau?"
Trương Dư suy nghĩ một chút, "Tôi không biết, hình như là lúc Tiểu Khả chạm vào đôi giầy."
"Tôi có thể xem đôi giầy đó không?"
"Có thể, đôi giầy đó ở tủ để giầy trong phòng ngủ."
"Vậy phiền cô dẫn tôi đi."
Trương Dư do dự, trên mặt mang theo sợ hãi, "Tôi không dám vào."
"Như vậy, cô đứng ở cửa, tôi vào."
Trương Dư vội vàng gật đầu.
Huyền Huyễn đối Nguyệt Vũ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490542/quyen-3-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.