Huyền Huyễn dọn chén đũa đi rửa, Nguyệt Vũ vẫn ngồi cười ngây ngô, Huyền Diệu Khả từ lâu nhìn không được về phòng.
Sóc chuột cũng không chịu nổi chủ nhân, nhảy lên sô pha xem TV.
Huyền Huyễn đẩy Nguyệt Vũ, "Uy, anh còn không về nhà thu dọn!"
Nguyệt Vũ rốt cuộc phục hồi tinh thần, "Không vội không vội, cùng lắm thì đêm nay ngủ chỗ cậu."
"Một nghìn nguyên một đêm."
"Được!"
Huyền Huyễn nhụt chí, cậu đã quên, loại người có thể ra giá trên trời mua một căn nhà là người giàu có, hơn nữa còn là loại cực giàu!
"Tiểu Nguyệt." Nguyệt Vũ nhịn không được nở nụ cười, "Tôi nghĩ tôi như gọi mình. Cậu thế nào có nhũ danh như vậy?"
"Mẹ đặt." Huyền Huyễn trả lời ngắn gọn.
"Mẹ cậu vì sao lại lấy chữ Nguyệt?"
"Chữ huyễn ý quang minh chiếu diệu, có thể coi như nhật, nhũ danh đặt nguyệt, vừa vặn nhật nguyệt đều có."
"Nhật nguyệt cũng là một đôi!"
Huyền Huyễn liếc Nguyệt Vũ, "Đã khuya, nhanh về thu dọn rồi ngủ."
"Trong nhà thất loạn bát tao, tôi nhìn đã đau đầu, vẫn là ngủ chỗ cậu một đêm đi." Nguyệt Vũ vẻ mặt đau khổ nói.
"Tuỳ anh."
Huyền Huyễn đứng dậy dự định đi tắm rồi ngủ.
"Tiểu Nguyệt!"
Nguyệt Vũ gọi lại Huyền Huyễn.
Huyền Huyễn quay đầu.
"Cậu hôm nay vì sao đột nhiên hôn tôi?"
Đôi mắt đen của Nguyệt Vũ rất sáng, khiến Huyền Huyễn nhìn không khỏi nóng mặt.
"Muốn hôn thì hôn, không nên hỏi vì sao? Vậy anh ngày đó vì sao hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490507/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.