Khi Huyền Huyễn tìm được Huyền Diệu Khả, cô đang trò chuyện với một đôi nam nữ.
Huyền Diệu Khả thấy sóc chuột trên vai Huyền Huyễn, có chút kinh ngạc, "Thứ này thế nào trên vai anh? Tên kia tặng cho anh?"
"Không phải, anh ta có việc, ném nó cho anh."
Sóc chuột thập phần phiền muộn, nó nghĩ chủ nhân rất không xong, luôn lấy nó làm cầu, nó bắt đầu nghiêm túc lo lắng sau này có nên đi theo Huyền Huyễn không.
"Anh, đây là Chung Tân, đây là bạn gái anh ấy Lâm Linh."
Huyền Huyễn lễ phép gật đầu với hai người, coi như chào hỏi.
Chung Tân liếc bọn họ, nghĩ đôi anh em này rất ý tứ, em gái xinh đẹp, anh trai quê mùa.
Vì sinh bệnh, Lâm Linh có chút buồn ngủ, vô thức dựa vào người Chung Tân.
"Thế nào? Mệt mỏi?"
Lâm Linh gật đầu.
"Anh đỡ em vào nghỉ ngơi?"
Lâm Linh lắc đầu, thần sắc sợ hãi.
Huyền Huyễn sát ngôn quan sắc, nhìn thoáng Huyền Diệu Khả truy hỏi.
Huyền Diệu Khả biết ý, đối Chung Tân và Lâm Linh nói: "Anh trai giống em, hai người không ngại em kể chuyện này cho anh trai đi?"
Chung Tân lắc đầu.
Vì vậy Huyền Diệu Khả nói: "Là vậy, Lâm tiểu thư từ một tháng trước, mỗi lần gội đầu, đều nghĩ tóc đột nhiên dài ra, nhiều hơn, thế nhưng gội xong sấy tóc, tóc lại về nguyên dạng."
Chung Tân ôm Lâm Linh sắc mặt tái nhợt, nói: "Tôi vốn cho chuyện này chỉ là Tiểu Linh lỗi giác, thế nhưng Tiểu Linh luôn nhắc tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490497/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.