Ngoại trừ trầm mặc là trầm mặc.
Tiêu Xuân Thu bốn phía tìm tòi, thấy camera ở góc phòng, nói: "Ở đây có thiết bị giám thị, chúng ta đi phòng điều khiển xem."
Khi ra ngoài, đụng phải hộ sĩ gọi Lộ Yến đi ăn mà về.
Nguyệt Vũ hỏi cô hôm nay có người vào nhà xác không, Lộ Yến nói không có.
Đi phòng điều khiển kiểm tra băng ghi hình, Lộ Yến và hộ sĩ thay ca không nói dối, từ khi hộ sĩ đẩy giường giải phẫu vào nhà xác, không có ai bước vào.
Chỗ như nhà xác, không ai thích vào.
Vất vả cả ngày, không chút thu hoạch, Tiêu Xuân Thu không khỏi nhụt chí.
Tiêu Xuân Hạ vỗ vỗ vai anh, an ủi nói: "Không nên nản lòng, chí ít có đầu mối nhện trắng."
Tiêu Xuân Thu mặt ủ mày chau, "Hiện cả nhện cũng không thấy, đầu mối chặt đứt."
"Anh nghĩ con nhện rõ ràng như vậy, không thể tan vào máu, anh xem cần giải phẫu thi thể, tìm ra nó."
Tiêu Xuân Thu tinh thần run lên, "Em lập tức tìm pháp y giải phẫu thi thể."
"Tôi nghĩ tìm không được." Nguyệt Vũ nói.
"Vì sao?"
"Tôi tận mắt thấy nó chui vào, cảm giác rất khó hình dung, tôi nghĩ..." Nguyệt Vũ suy nghĩ một chút, mới nói: "Tôi nghĩ nó như gặp máu lập tức biến thành trạng thái dịch."
Tiêu Xuân Hạ nghi hoặc, "Tôi không rõ ý cậu."
"Nhện thuộc loại động vật, có thể tính hình thái cố định, thế nhưng con nhện đó gặp máu như mềm ra, biến thành trạng thái dịch, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490495/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.