Đứng dưới lầu nhà Huyền Huyễn, Tiêu Xuân Thu lần thứ một trăm lẻ một hỏi Nguyệt Vũ: "Kỳ thực những người kia là mất máu quá nhiều mà chết, đúng không? Cậu là gạt bọn tôi dẫn cậu đi tìm Huyền Huyễn đi."
Nguyệt Vũ cười đến ưu nhã, thế nhưng khoé miệng cứng ngắc kéo, "Anh không phiền sao? Nói nhiều lần như vậy? Nếu anh không tin tôi, anh không cần nhận điều kiện của tôi, tôi đã ở đây, nói rõ anh tin tôi, lần đầu thấy đàn ông dong dài như anh!"
Đàn ông dong dài?
Tiêu Xuân Thu sắc mặt không phải bình thường xấu xí, thế nhưng hết lần này tới lần khác tìm không được lý do phản bác.
Nhìn em trai giãy dụa giữa tìm được đầu mối phá án và chọc giận Huyền Huyễn, Tiêu Xuân Hạ lắc đầu thở dài.
Thằng em này, đôi khi rất hiếu thắng! Mỗi lần thủ trưởng Thượng Quan Hiên cho nó áp lực, nó sẽ biến thành một đầu sư tử hiếu chiến chỉ biết lao tới, nguy hiểm gì cũng không cố kỵ, trách không được luôn bị Thượng Quan Hiên trêu cợt, ai!
"Uy, lát nữa cậu không cần làm chuyện gì thất lễ, nếu không dù Huyền Huyễn không đánh cậu, tôi và anh cũng đánh cậu!" Tiêu Xuân Thu vung nắm tay nói.
Vừa nhớ tới ngày đó Nguyệt Vũ khinh bạc Huyền Huyễn và thần tình lạnh như băng của Huyền Huyễn, Tiêu Xuân Thu bắt đầu hối hận đáp ứng Nguyệt Vũ.
Thượng Quan Hiên tính gì? Không phá án trong thời gian hạn định cũng không có gì, quan trọng nhất là không thể chọc giận Huyền Huyễn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490487/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.