- Vũ Dạ?
Ánh mắt Thạch Mục rơi vào thân ảnh màu đen phía trên, hơi ngẩn ra.
Trong mắt Yên La hiện lên một tia ánh sáng lạnh lẽo.
Thời khắc này, bên ngoài thân Vũ Dạ mặc áo giáp màu đen. Hắn đã không còn là xương cốt tối đen như mực. Hai tay, hai chân và chỗ bụng không ngờ sinh ra không ít máu thịt.
Chỉ có điều ở chỗ hai viền mắt của hắn lại vẫn trống trơn. Bên trong chớp động hồn hỏa yếu ớt. Gương mặt hắn hắn hoàn toàn không có da, cơ mọc lan tràn, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ.
Điều càng làm cho Thạch Mục cảm thấy kinh ngạc, lại là tu vi của Vũ Dạ. Lúc này không ngờ hắn đã đạt đến Thần Cảnh trung kỳ. So với Yên La miêu tả, lại càng cường đại hơn thêm.
- Khanh khách...
Hầu kết của Vũ Dạ run rẩy lên xuống, phát ra những tiếng cười khó hiểu, chói tai
- Không nghĩ tới... Nàng... nhanh như vậy, đã đuổi kịp....
Rất hiển nhiên, cơ bắp cổ họng của hắn mới mọc ra không lâu, nói tới nói lui vẫn có vẻ rất trúc trắc khó khăn.
- Cầm tới.
Yên La giơ một cánh tay lên, lạnh giọng nói.
- Nàng tới giết ta. Vậy hãy để cho ta xem thử, nàng có năng lực này hay không?
Vũ Dạ không để ý đến Yên La, nói như thế.
Dứt lời, trong viền mắt hắn, hồn hỏa chấn động một hồi.
Cách bên cạnh thân hắn không xa, mười mấy sinh vật tử linh cấp bậc Quỷ Vương đều thoáng động. Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194798/chuong-1397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.