Chỉ nghe một tiếng “két” vang lên.
Thời điểmThạch Mục đặt chân xuống, đã đạp gãy mấy khối xương nát màu trắng.
Âm thanh vỡ vụn thanh thúy này tưởng chừng không thể nghe thấy tiếng, nhưng ở trong Băng Nguyên yên tĩnh đến đáng sợ này, lại giống như sét đánh giữa trời quang.
Trong sương mù màu xám phía trước, chợt lóe lên hai ngọn lửa xanh mượt.
Ngay sau đó, giống như bị truyền nhiễm, ánh sáng màu xanh lục trong sương mù màu xám không ngừng chớp hiện. Từng hỏa diễm không ngừng sáng lên, trong chớp mắt đã trải rộng toàn bộ phạm vi sương mù che đậy.
Ngọn lửa có lớn có nhỏ, cao có thấp có. Bóng tối cũng hoàn toàn khác nhau. Lớn có phạm vi mười mấy trượng. Nhỏ chỉ chừng nửa hứa, treo ở trên không trung nghìn trượng, thấp thì không hơn chín thước cách mặt đất.
Thạch Mục thấy vậy, đồng tử hơi co lại. Thật ra hắn không có vẻ gì bất ngờ.
Tất cả những thứ này đều là hồn hỏa của sinh vật tử linh. Tính sơ qua chắc hẳn cũng phải hơn mười vạn.
Hồn hỏa khắp núi đồi giống như ma trơi sáng lên, tản ra từng luồng ánh sáng. Nhưng chúng không thể khiến cho nhiệt độ xung quanh tăng lên chút nào, trái lại còn khiến cho xung quanh càng thêm âm hàn.
Ánh mắt Thạch Mục nhìn về phía hai hồn hỏa cực lớn ở sâu bên trong sương mù. Hắn nâng quyền phải lên.
Chỉ thấy trên đầu quyền của hắn có ánh sáng kim hồng lóe lên, bỗng nhiên dâng lên ánh lửa thiêu đốt. Từ trong đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194796/chuong-1396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.