Đạt Thản hét lớn một tiếng, trên mũi kiếm một luồng sức mạnh kinh người bùng nổ tựa như một ngọn núi lửa đang phun trào mãnh liệt.
Tuy nhiên cũng vào thời khắc này, một luồng sóng dữ có lực cực mạnh từ trong côn của đối phương truyền ra. Uy lực tất nhiên không hề thua kém Viêm Bộc.
Một tiếng động kinh thiên động địa vang lên, cả cơ thể của Đạt Thản và Thạch Mục đều bị chấn động mạnh, thân ai nấy lo phi nhanh ra ngoài, dĩ nhiên là ngang tài ngang sức.
- Không thể nào! Ngươi chẳng qua chỉ là một tên Thánh Giai, sao có thể có công lực như vậy!
Đạt Thản như không tin vào mắt mình, phẫn nộ thét lên.
Thạch Mục khẽ hừ một tiếng, trên mặt lộ ra nụ cười giễu cợt, sau lưng mọc ra một đôi “hắc bạch song dực” rộng lớn, bóng người liền biến mất không chút tung tích.
Chốc lát sau, hư không phía sau Đạt Thản lóe sáng, hình dáng Thạch Mục tái hiện ra, “Như Ý Tân Thiết Côn” trong tay huyền ảo biến hóa thành mấy chục đạo côn ảnh, đan dệt thành một tấm côn võng bất ngườ đánh xuống.
Đạt Thản nhanh như chớp chuyển mình quay lại, trọng kiếm trong tay liên tục bổ ra, trong nháy mắt đã bổ ra mấy chục kiếm.
Mấy chục đạo “kim sắc hỏa diễm kiếm ảnh” bay ra, hội tụ lại một chỗ, hình thành bông “kim sắc liên hoa”.
Mỗi một cánh hoa đều là một đạo “hỏa diễm kiếm ảnh”, từ trong “kim sắc liên hoa” phát tán ra chấn động vô cùng khủng, đụng vào côn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194283/chuong-1120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.