- Đúng rồi, hôm qua vào lúc Phương Sách đền tội, ta đã nhìn thấy một “ngân sắc nhân ảnh” bay ra khỏi lối vào cốc, e là tai mắt của Thiên Đình, sợ rằng đã mang toàn bộ chuyện ở đây truyền báo về rồi. Ngươi nhất định không được lơ là cảnh giác, nhất định phải gia tăng canh phòng cẩn thận.
Thạch Mục trầm ngâm suy nghĩ một chút rồi nói tiếp.
- Công tử yên tâm, chuyện này tôi nhớ rồi, về sau nhất định sẽ tăng cường giới bị. Nói đến, vốn là muốn mời mọi người ở lại trong tộc thêm vài hôm, cố gắng hết lòng chiêu đãi một phen. Không ngờ mọi người lại gấp gáp muốn đi, thật là làm tôi trong lòng cảm thấy không phải.
Phương Đạt nói.
- Ta lại muốn ở lại đây thêm vài ngày, ăn uống thỏa thích rồi đi cũng được a.
Thái Nhi giọng khá oán giận kêu lên.
- Ta lần này đi liền mấy năm, cũng không biết Di Thiên Cự Viên trong tộc có yên ổn, trong lòng có chút mong nhớ, muốn nhanh chóng quay về xem thử.
Thạch Mục nói.
- Vậy được. Đợi đánh lui Thiên Đình, mọi người phải cùng nhau uống thỏa thích ba ngày ba đêm!
Phương Đạt nói tiếp.
Ba người nói với nhau lời “trân trọng”, Thạch Mục và An Hoa cùng nhau bay đi.
Trong tinh không bên ngoài gần Tử Điện Tinh, một đội hình phi thuyền xuất hiện, có mấy nhân ảnh đang đứng trên phi thuyền.
- Cái gì, ta mới chỉ rời đi có hai ngày công phu mà đã xảy ra chuyện như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194282/chuong-1119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.