Thạch Mục run lên trong lòng, quay đầu nhìn bóng dáng của Chung Tú dần dần biến mất xa nơi chân trời, thần thái không khỏi hiện lên vẻ bàng hoàng sững sốt.
Phải một hồi lâu sau hắn mới lấy lại được tinh thần, quay mình mang theo ánh mắt sắc lạnh quét qua ba người Triệu Chu Minh bọn họ.
- Nếu đã như vậy, Thạch mỗ cũng không tiện ở lại thêm nữa, cáo từ!
Hắn nhìn ba người kia một chút, thoắt cái cả người đã biến thành một dải bạch quang, hướng ra ngoài thành bay đi.
Triệu Chu Minh và Triệu Linh Lung liếc mắt nhìn nhau.
- Giỏi cho một tên Thạch Mục, lại có thể từ một tinh vực nhỏ bé hẻo lánh đến được đây, quả nhiên không đơn giản! Xem ra trong hắn ẩn chứa sức mạnh không hề nhỏ.
-
Triệu Chu Đồng hừ lạnh một tiếng nói.
Triệu Linh Lung cũng chậm rãi gật đầu, không nói lời nào.
- Ài! Tộc trưởng để chúng ta xử lý việc này như vậy cũng không biết là đúng hay sai nữa.
-
Triệu Chu Minh thở dài một hơi, loáng một cái biến mất khỏi đại điện.
Thạch Mục rất nhanh bay ra ngoài ngoại thành, hạ xuống đứng lại trên đường.
Lúc này hắn thần sắc rất khó coi, mặt mày nhăn nhó.
- Mấy kẻ trong Thiên Phượng Nhất Tộc thật quá đáng, nói lời không giữ lời, lời nói như đánh rắm vậy, toàn bộ đều là tiểu nhân.
-
Thái Nhi tức giận mắng.
Thạch Mục không nói gì, chỉ chầm chậm đi về phía trước.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194244/chuong-1099.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.