Trên mặt Bạch Tàng lộ vẻ nóng nảy, cười lạnh nói.
- Ngươi...
Bạch Phi đột nhiên biến sắc, tiến lên trước một bước.
- Làm càn! Ở trước mặt Thạch Mục đạo hữu có bộ dạnh như vậy, còn ra thể thống gì nữa!
Sắc mặt đại trưởng lão trầm xuống. Quải trượng trong tay hung hăng đập xuống mặt đất. Toàn bộ thạch thất đều lắc lư mãnh liệt một cái, ầm ầm vang dội.
Sắc mặt hai người Bạch Tàng thoáng đổi, trong lòng chấn động, lui xuống.
- Khiến cho Thạch Mục đạo hữu chê cười.
Đại trưởng lão xoay người nhìn về phía Thạch Mục, nói.
Thạch Mục cười nhạt, không nói gì.
- Nhị trưởng lão, tam trưởng lão nói lời ấy cũng có chút đạo lý. Mặc dù Thạch Mục đạo hữu là truyền nhân của tộc trưởng, nhưng hắn không thể cầm lại tín vật của tộc trưởng. Cho dù chúng ta đưa hắn lên làm tộc trưởng, chỉ sợ trong tộc cũng sẽ có người không phục.
Đại trưởng lão chỉ thoáng trầm ngâm một lát, nói.
Thần sắc Bạch Tàng biến đổi, nhún chân, đi tới một bên.
- Thạch Mục đạo hữu, mặc dù ngươi không phải là Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc, nhưng dù sao bản thân là truyền nhân của tộc trưởng. Nếu như không có chuyện gì, không bằng ở lại chỗ chúng ta, tạm thời đảm nhiệm tộc vị trí tứ trưởng lão của chúng ta, cũng làm quen một chút về tình hình của bản tộc. Chờ sau này đạo hữu nhận được tín vật của tộc trưởng, chúng ta liền đưa đạo hữu đảm nhiệm vị trí tộc trưởng. Đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3194044/chuong-1000.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.