Chương trước
Chương sau
Thạch Mục nhìn Liên Hoa Đồng Tử, thở dài một tiếng, nói:

- Xem ra tất cả đều nằm trong dự liệu của ông. Thế chuyện di chỉ của Thương Nguyệt, có khi nào cũng...

- Di chỉ của Thương Nguyệt thực sự chỉ là hư vô, cái gọi là di chỉ, chẳng qua là chuyện cố ý bịa đặt của Mục Thiên Tuyệt, nhằm để phá hoại quan hệ của Thanh Lan Thánh Địa và Trục Vân Kiếm Phái mà thôi.

- Liên Hoa Đồng Tử nói.

- Ý của ông là nói di chỉ của Thương Nguyệt sớm đã không tồn tại rồi?

Thạch Mục không hiểu liền hỏi.

- Không sai. Thương Nguyệt năm đó bị ta ấn mật pháp phong ấn, bọn chúng nhất định sẽ không tìm thấy. Chuyện này ta sớm đã nhìn thấu, nhưng sau này tùy theo sự tiến triển của chuyện này, sau khi trợ giúp ta sắp xếp một số việc, ta liền tương kế tựu kế chưa vạch trần sự thật mà thôi.

Liên Hoa Đồng Tử nói.

Thạch Mục cười khổ một tiếng, đối mặt với người như thế này thật sự không biết nên nói gì.

- Cho dù người thừa hưởng truyền tục của Bạch Viên, tu luyện Cửu Truyền Huyền Công thuận lợi hơn nhiều so với người khác, nhưng tu luyện của ngươi cũng không thể được làm rơi mất, chỉ cần ngươi nổ lực tu luyện đến thần cảnh, mới có thể đối phó Thiên Đình.

Liên Hoa Đồng Tử nói.

- Chuyện này ta tất nhiên tự hiểu, có điều bây giờ là là thời kì đầu của Thánh Giới, cần phải tu luyện đến thần cảnh, điều này thực sự hơi xa.

Thạch Mục có chút bất lực nói.

- Tuy là như thấy, Đế Đế đã khôi phục lại vết thương, thời gian cho ngươi không còn nhiều nữa, ngươi phải tăng cường tu luyện nhanh nhanh mới được.

Liên Hoa Đồng Tử nói.

- Tu luyện của Đế Đế rốt cục đạt đến tầng nào rồi?

Chân mày Thạch Mục hơi nhướn lên, hỏi.

- Đế Đế năm đó, ta, còn có Bảo Hoa ba người thật ra đã đạt tới thần cảnh giới cuối cùng, nhưng mà tu hành của Đế Đế không biết tại sao lại đột nhiên tăng lên rất nhiều, hình như cách bước cuối cùng chỉ một bờ.

- Bước cuối cùng? Trên thần cảnh lại vẫn còn có cảnh giới cao hơn sao?

Sắc mặt của Thạch Mục biến đổi, hỏi.

- Trong truyền thuyết, nếu như chưa thế triệt để đạt tới cảnh giới cao hơn, phải vượt qua Thiên Lực, mới có thể tiến thêm một bước.

Liên Hoa Đồng Tử nói.

- Phải chăng trong thần cảnh này lúc tiến vào giới phân chia, thi không giống với Thánh giới trước đây?

Thạch Mục chầm chậm lắc đầu, lại hỏi.

- Không sai, sự chênh lệch mỗi cảnh giới nhỏ trong thần cảnh là một trời một vực. Sơ kì của thần cảnh chỉ là bắt đầu ngộ ra một trong ba ngàn Thiên Đạo, để tự mình hóa thần, nắm chắc điều khiển sơ bộ sức mạnh của thiên địa. Trung kì của thần cảnh là lấy mình luyện thuật tàng hình, hình thành nên nguyên thần của bản mệnh, bản chất của thần cảnh hậu kì vẫn là nhân thần hợp nhất, hóa hợp ngũ hành vạn vật, đỉnh cao của thần cnahr chính là vượt qua chính mình, đập tan chân không, vượt lên giới cảnh Đại Thừa Viên Mãn. ở giữa mỗi tầng giới cảnh đều giống như rãnh trời, không đơn giản như khoảng cách giữa nhứng tiểu cảnh giới trong Thánh Giới. Cần biết rằng, Cửu Truyền Huyền Công nguyên nhân vì sao lại được gọi là Thần Thông Tạo Hóa, thật sự ngoài sự huyền diệu thần bí cua nó ra, còn do ở thần cảnh, trong các điều huyền bí của nó, cần ngươi tự đi lĩnh ngộ lấy.

Thạch Mục dùng tâm lĩnh hội lại những lời nói này, từng điều, từng điều khắc sâu ghi nhớ vào trong tâm.

- Đa tạ Minh Chủ chỉ điểm, có điều Thanh Lan Thánh Địa bây giờ đã bị hủy, ta lúc này chỉ có thể kịp khẩu quyết đổi lấy ba tầng công pháp trước.

Hắn đột nhiên lại nghĩ đến điều gì, cười khổ nói.

- Haha, không sao cả, ta đã giúp người sắp xếp xong mọi chuyện.

Liên Hoa Đồng Tử mỉm cười, đôi mắt ánh lên màu vàng, giơ tay lên xua xua, một xiên Linh Văn huyền diệu lóe lên một cái rồi dần dần nhập vào đầu Thạch Mục.

Thạch Mục đầu tiên đờ ra một lúc, rồi sau đó là vui mừng.

- Ta trải qua kiếp nạn này, cũng là một trong số kiếp nạn chủ định trong vận mệnh của mình. Sức mạnh của ta bây giờ tuy chưa có gì tiến triển lớn, trong thâm tâm ta cảm nhận được nhừng biến đổi vi diệu của Luân Hồi Thiên Đạo, trọng trách đối phó với Đế Đế, cuối cùng điều lo sợ nhất vẫn là ở chỗ ngươi.

Liên Hoa Đồng Tử nói.

Sắc mặt Thạch Mục thất thần, những lới này có chút dọa hắn sợ.

- Việc đó sau này hãy nói, ngươi giờ đầu tiên hãy nỗ lực tu luyện cho tốt vào.

Liên Hoa Đồng Tử nói, lật tay ra đưa ra một lệnh bài màu cọ và một miếng ngọc đơn, đưa cho Thạch Mục.

Thạch Mục nhận lấy, miếng lệnh bài màu xanh hình như là một tín vật, trên mặt của nó có khắc họa một hình một con vượn lớn, nhìn giống như đúc.

- Miếng lệnh bài màu cỏ này là một trong bát tộc thời hoang cổ của Bạch Viên, là một tín vật của tộc Di Thiên Cự Viên, cũng là chi vật của Bạch Viên, nếu ngươi đã là người thừa hường truyển tục của Bạch Viên, thì vật này chính là thuộc về ngươi. Năm đó, tộc Di Thiển Cự Viên cũng có thế lực rất lớn, nhưng chỉ có một số tộc người còn sống sót. Ngươi mang theo vật này, đi tìm bọn họ đi, có thể ở đó sẽ giúp ngươi giải đáp những thắc mắc trong lòng.

Liên Hoa Đồng Tử nói.

- Một tộc Di Thiên Cự Viên không biết nay đang ở đâu, rất mong vui lòng được chỉ giáo.

Thạch Mục chắp hai tay lại, hỏi.

- Theo những gì ta biết, chắc đang ở trong Thiên Hà Tinh Vực, ta cũng không biết cụ thể ở đâu. Còn về làm thế nào để đi tới Thiên Hà Tinh Vực, ngươi có thể đền Bách Mộ Tinh của Di Dương Tinh Vực sau đó tự tìm kiếm giải pháp.

Liên Hoa Đồng Tử nói.

- Vâng, đa tạ.

Thạch Mục liền cúi người hành lễ một cái.

- Hãy nhớ kĩ! Cửu Truyền Huyền Công cuối cùng cỏ thể đại thành được chỉ có một người, bây giờ người tu luyện môn võ Cửu Truyền Huyền Công không ít, Triệu Tiễn là kẻ địch lớn nhất của ngươi, Thiên Đình để hắn có thể đại thành, đã chuẩn bị rất nhiều người hậu thuẫn, ngươi phải tuyệt đối cẩn thận.

Liên Hoa Đồng Tử nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.