- Ly Trần Tông! Trục Vân Kiếm Phái!
Trong mắt Thạch Mục hiện lên vẻ phẫn nộ cùng oán hận cùng cực.
Cho dù muốn diệt sạch Thanh Lan Thánh Địa, cũng không cần phải đồ sát toàn bộ phàm nhân vô tội tay không tấc sắt.
Bên trong thành trì, thỉnh thoảng vẫn còn một số đệ tử Thanh Lan Thánh Địa chạy trốn, vừa tránh né cột sáng rơi xuống, vừa bỏ chạy ra xa.
Đệ tử Ly Trần Tông và Trục Vân Kiếm Phái phái ra không ít đệ tử, muối đuổi giết toàn bộ bọn họ.
- Ha ha! Ở đây còn có một đệ tử Thanh Lan!
Vào lúc này, có tiếng quát lớn truyền đến, mấy tên áo bào trắng đánh về phía Thạch Mục.
Những người này mặc phục sức của Trục Vân Kiếm Phái, hai mắt kẻ nào cũng đỏ rực, quần áo dính đầy máu tươi, khóe miệng cười dữ tợn, giống như một con dã thú, hoàn toàn rơi vào khoái cảm giết chóc.
- Ha ha, đừng chết nhanh vậy, để cho đại gia hưởng thụ một lát!
Một tên vóc người lực lưỡng đi đầu, tu vi Thiên Vị hậu kỳ, nhe răng cười, phất tay lấy ra pháp bảo cự kiếm, phát ra chằng chịt tơ kiếm, mạnh mẽ đánh vào Thạch Mục.
Sát ý dâng đầy trong mắt Thạch Mục, cong ngón tay búng ra mấy sợi kim quang, trong nháy mắt xuyên thủng đầu những tên này.
Phanh phanh phanh!
Đầu từng tên đệ tử Trục Vân Kiếm Phái nổ nát, thi thể ngã trên mặt đất.
Trong mắt Thạch Mục hiện lên một tia chán ghét, giống như đuổi đám ruồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3193947/chuong-951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.