Nhìn qua mặt nước còn đang dao động, đôi mi thanh tú của Hỏa Vũ công chúa hơi nhíu lại, hít nhẹ một hơi.
Trên mặt Thạch Mục tức thì lộ ra vẻ trầm ngâm.
Chẳng lẽ những hung thú cấp Tiên Thiên ở khu vực trung bộ, chính là kiêng kị loài cá kiếm này, nên mới không đi ra khu vực bên ngoài?
Hắn nghĩ như vậy, nhưng cũng không nói lời nào.
"Nếu như hai vị đã biết được sự tồn tại của giống cá kiếm này, phải chăng cũng đã có phương pháp để qua sông?" đôi mắt Hỏa Vũ công chúa chuyển một cái, mở miệng hỏi.
"Đó là tự nhiên! Thật ra phương pháp cũng rất đơn giản, chúng ta chỉ cần chặt một ít đại thụ, làm thành một cái bè gỗ dày một chút, rồi cưỡi bè gỗ liền có thể qua sông." Ma lãng nhẹ cười gật đầu nói.
Thạch Mục cùng Hỏa Vũ công chúa khẽ giật mình.
"Chỉ đơn giản như vậy?" Hỏa Vũ công chúa nghi ngờ hỏi.
"Những con cá kiếm này răng nhọn và cũng rất sắc, bè gỗ chỉ sợ căn bản chống cự không được đến bờ bên kia đi?" bộ dáng Thạch Mục cũng có chút bận tâm.
Dù sao nếu bè gỗ bị giống cá kiếm màu bạc này đánh chìm, phải đối mặt ngàn vạn cá kiếm ở trong nước, chỉ sợ dù là Tiên Thiên cường giả, cũng chưa chắc có thể lông tóc không tổn thương toàn thân trở ra.
"Thạch Mục huynh yên tâm, tộc nhân tiến về khu vực trung bộ những lần trước, đều là dùng biện pháp này, lần nào cũng hết sức thoải mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3192370/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.