Thạch Mục và Hỏa Vũ rời khỏi hang động rồi cùng đồng hành đi về phương bắc.
Bằng vào thực lực của hai người, chỉ cần không gặp phải hung thú Tiên Thiên hay là đàn thú lớn thì hoàn toàn không có chút nguy hiểm nào.
Hai ngày sau, hai người đi đến một con sông lớn, mặt sông trải rộng đến vài chục trượng, sóng nước dào dạt giống như những âm sấm sét ầm ầm.
“Con sông này là một trong những cấm địa của Dũng Sĩ Chi Môn có phải tên là Dũng Sĩ Chi Hà* không? Đi qua được sông này đến bờ bên kia đã là khu vực thuộc về cấm địa trung tâm rồi.” Thạch Mục nhìn dòng sông rộng lớn phía trước, hào quang trong mắt sáng lên, mở miệng nói.
*Dũng Sĩ Chi Hà: tên của con sông thôi, Hà= sông.
Phía bên kia bờ chính là mục đích chuyến đi lần này của hắn.
Thế nhưng con sông này lại đem lại cho hắn cảm giác nguy hiểm mờ nhạt, có lẽ muốn vượt sông không phạt là chuyện dễ dàng gì.
“Đúng vậy, Tế Ti Viêm Nha từng nói, con sông này bị một vị đại năng của Man tộc bày ra cấm chế từ thời kỳ thượng cổ, những hung thú bên kia bờ sông đã đạt đến Tiên Thiên thì không thể nào vượt sông qua đây được, chẳng biết có thật không nữa.” Công chúa Hỏa Vũ nhìn về phía con trong, lời nói lạnh nhạt vang lên.
Ánh mắt Thạch Mục khẽ động, lông mày hắn nhăn lại, quay đầu nhìn về phía xa xa bên trái, kim quang trong mắt hiện lên.
Phía xa bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-gioi-chi-mon/3192369/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.