Chương trước
Chương sau
Viêm giáo, Phù Vân Các tọa bên ngoài điện trên bốn ngọn núi —— Phù Hoa điện

“Thánh chủ, Nam Cung Ly cầu kiến.”

“Cho vào.”

“Tả hộ pháp Nam Cung Ly tham kiến thánh chủ.” Cơ hồ là lấy mắt thường nhìn không thấy mức độ nhanh chậm, cúi người quỳ gối trên điện trước mặt thiếu niên.

“Đứng lên, có chuyện gì?”

“Một năm trước, ngài lệnh cho thuộc hạ điều tra chuyện có lien quan đến cái chết của Hiên nhật Vương phi, thuộc hạ đã điều tra ra được.”

Một câu, nhìn như bình tĩnh như nước, trong lòng nhưng lại kinh hách như gió cuồn cuồn khắp thiên không.

Thiếu niên tay hơi run run, thuận thế đặt thư (sách) xuống: “Nói mau.”

“Là Viên Nguyệt Vương gia gây nên, hắn phái người lẻn vào Hiên Nhật vương phủ âm thầm hạ độc dược mạn tính không dễ phát hiện vào trong dược của Vương phi, cho nên Vương phi mới có thể chết đột ngột như vậy.”

“Có điều tra được nguyên nhân là vì cái gì không?” Tam Hoàng thúc, dĩ nhiên là ngươi! Cư nhiên là ngươi giết mẫu thân ta!

” Chiếm đoạt Viêm Cứu Vũ, đệ nhất mỹ nhân Viêm quốc, trước mắt là vì chuyện này” Nếu nói Viêm Cứu Vũ là đệ nhất mỹ nhân, kia thánh chủ a? Mới hẳn là đi. Viêm giáo cũng chỉ có một số người gặp qua bộ dáng thánh chủ, nghe đồn luôn dùng liêm xa che mặt a.

“Hỗn đản! Quả thực là người ngốc nói mê!” vừa phất tay cái bàn liền vỡ nát. Là vì chuyện này! Vì chuyện này! Giết mẫu thân ta! Tam Hoàng thúc!!

“Đích thật là, ” Y Thương phụ họa theo, nơi này đều là tâm phúc nói cái gì cũng không sao, cho nên Y Thương cũng không có gì băn khoăn: “Cư nhiên nghĩ đến thánh chủ, hắn lá gan cũng không khỏi quá lớn đi, các ngươi nói làm sao bây giờ cho tốt đây?”

Y Thương ngươi tên này không sợ thiên hạ đã không đủ loạn sao, thiếu niên oán hận trừng hắn, nhưng sau lại cố tình làm như không phát hiện.

” Ách!”

“Thật vậy sao?”

“Nguyên lai thánh chủ chính là a.”

“Trách không được lẻn vào Hiên nhật vương phủ, đều không thấy được Viêm Cứu Vũ, là như thế sao.”

“Nói cách khác thánh chủ mới 15 tuổi thôi!!”

” Ngụy trang công phu thật tốt!”

“Hoàn toàn nhìn không ra nha!”

“Không hổ là thánh chủ a!!”

“Thánh chủ, san bằng Viên Nguyệt vương phủ, như thế nào? Ta cảm thấy chủ ý này không tồi nha ” hữu hộ pháp Đoan Mộc Hề nhìn chằm chằm khuôn mặt cho dù sinh khí cũng vẫn như cũ xinh đẹp.

” Không tồi ” thiếu niên giương lên một tia cười lạnh: “Nhưng vẫn phải bàn bạc kỹ hơn, theo ta được biết, Viêm Cứu Viên phong lưu thành thói quen, không chỉ có liên hợp tà giáo —— Huyết giáo, còn xem Viêm Cứu hoàng triều rất không vừa mắt, rồi lại rục rịch Nguyệt quốc, vọng tưởng chiếm đoạt Viêm Cứu hoàng triều lên làm hoàng đế. Trước không cần gấp gáp, chờ khi hắn tự mình lộ ra chân tướng một lưới bắt hết, sau đó hảo hảo...... Tra tấn hắn.”

“Oa! Kia nhất định phi thường kích thích nha ~~!”

___________

p/s: chương này ngắn quá:v
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.