57, Chương thứ năm mươi bảy...
“Ai cần cô lo!” Ngôn Du ngạo kiều, hút hút cái mũi, mạnh mẽ đứng lên đi tiếp về phía trước, tiếp tục khóc, tiếp tục lấy lưng bàn tay lau nước mắt.
Nàng lại không cần mình, quản mình ngu ngốc hay không ngu ngốc làm chi chứ!
Lắc đầu, đuổi kịp cước bộ Ngôn Du, Sở Nguyệt Xuất cùng nàng một đường đi tới, nhìn thấy nàng thường thường giơ tay lên lau nước mắt, lại một trận đau lòng. Cũng bởi vậy, nói sao không lo lắng khả năng của đoạn cảm tình này sao được.
Từ lúc vừa bắt đầu nàng đã không nghĩ tới mình và Ngôn Du cùng một chỗ sẽ như thế nào, bởi vì căn bản không hề nghĩ tới sẽ cùng một chỗ.
Bởi vì cũng không biết Ngôn Du cũng thích nàng, bởi vì hai muội muội, cũng bởi vì thế tục.
Chính là hiện giờ, Ngôn Du tuy ngơ ngác như vậy lại có thể chạy tới tìm đến mình thổ lộ, rồi lại khóc thành ra như vậy...
Thật sự... Thật sự khiến cho không người nào đỡ được a.
“Cô đừng đi theo tôi nữa!” Đi một đoạn đường, bỗng nhiên Ngôn Du không muốn khóc nữa, cũng không biết là do nước mắt đều đã khóc hết hay như thế nào, bỗng nhiên quay đầu, dùng ánh mắt đỏ rừng rực trừng Sở Nguyệt Xuất, “Cô không phải muốn về nhà sao!”
“Cô như vậy... Tôi như thế nào yên tâm a.” Sở Nguyệt Xuất lại lấy ra khăn tay, đem nước mắt trên mặt nàng vốn còn lưu lại mà lau sạch, miệng lại nhịn không được nói, “Quỷ thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-uong-luong-song/1906370/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.