Edit: Ring.
Ông trời đúng là không phụ lòng người. Từ mùa hè mát mẻ đến mùa động rét lạnh, sau ba quý, sau chín tháng, hắn gần như đã lục lọi khắp đáy hồ Bùi gia. Cuối cùng, vào rạng sáng một đêm đông, hắn cuối cùng cũng tìm được Tinh dưới đáy hồ!
Thi thể của Tinh qua bao nhiêu năm cũng không có hư thối mà chỉ cứng ngắc, Bùi Thương ôm vào lòng như đang ôm một tảng đá.
Hắn gần như dùng hết sức lực, cũng vô cùng cẩn thận gỡ tảng đá lớn mà Tinh đang ôm trong lòng ra. Mà trên tảng đá, dấu vết ngón tay Tinh kháp sâu vào cũng rất rõ ràng. Có thể thấy được lúc Tinh ôm tảng đá nhảy xuống hồ, quyết tâm muốn chết trong lòng nó là lớn cỡ nào. Đến mức từ đầu tới cuối cũng chưa từng buông tảng đá ra.
Hôm nay đá đã được gỡ ra rồi nhưng Tinh vẫn giữ nguyên tư thế bất động ôm tảng đá, khiến hắn đau đớn đến mức rơi lệ, đồng thời còn không nhịn được mà phun một ngụm máu.
Nhất thời, cánh tay của hắn như nặng ngàn cân, ngay cả một động tác vẫy tay nho nhỏ cũng không thực hiện được.
Nương theo ánh sáng của Dạ Minh Châu Đông Hải, hắn thấy trong mũi, miệng, tai của Tinh đều bị bùn đen lấp kín. Cảnh tượng như vậy bảo hắn sao có thể chịu được đây?
Thật vất vả Bùi Thương mới thừa dịp trước khi chút bóng tối cuối cùng biến mất trước ánh sáng ngày mới mà ôm Tinh rời khỏi cái hồ đó, cái hồ nơi đã đoạt đi tính mệnh đang lúc còn thanh xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609759/chuong-550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.