Edit: Ring.
“Hướng Nhật, ngươi càng nói càng thái quá. Giờ ngươi đang muốn nói với ta rằng Giang Mộ Yên hôm nay hoàn toàn không liên quan đến người đã hại chết Tinh sao?”
“Vốn chính là hai người!”
“Ta đây không quan tâm linh hồn trong thân thể Giang Mộ Yên bây giờ có phải nàng hay không. Ta sẽ không vì vậy mà buông tha cho nàng. Nếu ngươi muốn dùng cách đó bảo vệ mạng Giang Mộ Yên là không thể nào.”
Hướng Nhật lần nữa cười điên cuồng: “Vì sao ta phải bảo vệ Giang Mộ Yên hiện tại? Sống chết của nàng đâu có liên quan gì đến ta? Tốt nhất là ngươi giết nàng luôn đi. Ta thật sự rất ghét, Giang Mộ Yên hiện tại dựa vào cái gì mà dám dùng thân thể Mộ Yên của ta, còn làm những chuyện mà Mộ Yên trước kia không thèm làm?
Bộ dạng hiền thê lương mẫu khiến người ta buồn nôn. Mộ Yên của ta trước giờ đều là sát phạt quyết đoán, thủ đoạn độc ác. Vì lợi ích, chuyện gì nàng cũng có thể làm, chưa bao giờ do dự hay mềm yếu. Ít nhất ta cũng chưa từng thấy Mộ Yên rơi nước mắt.
Nhưng Giang Mộ Yên bây giờ thì sao? Hoàn toàn tương phản với Mộ Yên của ta, khiến ta cảm giác giống như nàng đã phản bội nguyện vọng, ước mơ của cả hai chúng ta vậy. Ta ghét nàng, ghét từ nội tâm, không thể nào tiếp nhận!
Nếu bây giờ ngươi đến Phỉ Thúy thành giết nàng thì cũng là chuyện của ngươi. Có điều phiền ngươi đừng xem nàng như Mộ Yên của ta, bởi vì nàng không xứng!
Lại nói đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609758/chuong-549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.