Đông Vân đế nghĩ một lúc, cảm thấy kết quả này đúng là rất tốt. Chỉ là phải phong thưởng cho Bùi Vũ Khâm, trong lòng hắn vẫn khó chịu giống như nghẹn thứ gì đó. Nhưng nghĩ lại, mấy năm nay Bùi Vũ Khâm đối với quốc gia, đối với triều đình đúng là không thể chê. Chuyện lần này vốn là hắn không tốt nên mới khiến mọi chuyện nát bét như bây giờ.
Dù sao hắn cũng là Thiên Tử, lúc này nên lấy lợi ích quốc gia làm trọng, không thể vì một quyết định sai lầm lúc trước, cảm thấy mất mặt mà tiếp tục quật cường để mọi chuyện càng tồi tệ hơn.
Nếu thật sự để người Bùi gia mang gia tài bạc triệu đầu vào quốc gia khác thì tổn thất của Đông Vân tuyệt đối không chỉ là một nhà thương nhân mà thôi.
Về điểm này, Đông Vân đế còn chưa đến mức nhìn không ra. Dù sao hắn cũng không phải hôn quân.
Còn nữa, bây giờ Bùi Vũ Khâm bệnh nặng, chuyện đó rất có thể là thật. Hơn nữa nếu không phải vậy, hắn đã chẳng thể nào nói bí mật Bùi Dạ Tập qua lại với Hoàng tử Bắc Ngung cho Vương Trung Vũ nghe.
Hiển nhiên Bùi Vũ Khâm muốn thông qua Vương Trung Vũ nói chuyện này cho hắn. Nghĩ theo một phương diện khác thì Bùi Vũ Khâm làm vậy chẳng phải là biểu hiện để chứng tỏ sự thần phục, tận trung của mình hay sao?
Bùi Vũ Khâm là muốn dùng cách đó để hắn tha cho Bùi gia bọn họ một con đường sống!
Haha, Đông Vân đế càng nghĩ càng thấy đúng, trong lòng cũng dần chấp nhận đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609743/chuong-534.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.