Edit: Ring.
Tiếng quở trách của Bùi Dạ Tập cùng lực đập mạnh lên bàn, chỉ cách một cánh cửa, Vương Ngự sử sao có thể không nghe thấy? Lúc này hắn đã bị dọa đến mức cả người run lên.
Vương Ngự sử kéo kéo áo thanh Thư, hai người lập tức lui lại mấy bước: “Thanh… Thanh Thư. Ai vậy a? Hắn thật to gan, dám làm càn trước mặt Bùi tiên sinh và phu nhân như vậy?”
“Đại nhân a, nói ra thì rất dài, đó là đại thiếu gia từng bị lão gia chúng ta trục xuất khỏi gia môn. Bây giờ lão gia sắp… sắp không được nữa rồi, không tìm đại thiếu gia về thì phải làm sao?
Nhưng mà quan hệ của đại thiếu gia cùng phu nhân như vậy, ngài nghĩ xen, đại thiếu gia sẽ bỏ qua cơ hội để nhục nhã phu nhân sao?”
Bên đây Thanh Thư vừa giải thích xong, trong phòng, Bùi Vũ Khâm lại vừa ho khan vừa thở dốc, còn tức giận nói: “Dạ… Dạ Tập, ngươi đồ nghịch tử này. Yên… Yên nhi nàng là má nhỏ của ngươi, ngươi… ngươi há có thể nói chuyện với nàng như vậy? Ngươi… ngươi muốn làm vi phụ tức chết sao?”
“Cha, chuyện đã tới nước này, Bùi gia sắp lụn đến nơi rồi mà người còn bảo vệ nữ nhân này làm gì? Nếu không phải vì cha cưới nàng, Bùi gia sẽ trở thành như vậy sao?
Tóm lại, hoặc là đừng tìm con về, nếu đã muốn con trở về thì phải hưu nữ nhân này ra khỏi Bùi gia cho con. Nếu không, hừ, đừng hòng con sẽ gánh vác cái nhà này!”
“Ngươi… ngươi đồ nghịch tử. Khụ khụ… khụ khụ…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609738/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.