Edit: Ring.
“Hồng Nguyệt, vậy thôi sao? Còn gì nữa không?” Bùi Vũ Khâm hỏi một câu, có vẻ rất cẩn thận.
Giang Mộ Yên lại hơi nhíu mày, vẫn không hé răng. Thanh Thư vừa thấy phu nhân nhíu mày liền nghĩ phu nhân không vui nên lập tức tiến lên, trách Hồng Nguyệt: “Hồng Nguyệt, chỉ như vậy mà muội đã nói đại thiếu gia có lòng muốn hại phu nhân rồi sao? Muội làm loạn quá rồi, còn không mau xin lỗi đại thiếu gia?”
Thanh Thư nghĩ thế này, giờ phu nhân vì hòa giải cho cha con đại thiếu gia và lão gia mà mấy ngày nay đã nhẫn nhịn không ít. Giờ thật vất vả mới nương cơ hội đau bụng lần này mà giúp đại thiếu gia nói chuyện, cố gắng để trong lòng đại thiếu gia không có thành kiến sâu sắc với phu nhân như vậy nữa. Nhưng mà giờ thì hay rồi, bị nha đầu Hồng Nguyệt này quậy một phen, chẳng những không thể tỏ ý tốt mà ngược lại còn khiến phu nhân đắc tội đại thiếu gia nhiều hơn.
Dù sao Hồng Nguyệt là nha hoàn của phu nhân. Nàng nói vậy, trong lòng đại thiếu gia còn không tính món nợ này lên đầu phu nhân hay sao? Cho nên Thanh Thư vội vã muốn Hồng Nguyệt xin lỗi Bùi Dạ Tập, hòng cứu vãn một chút tình thế.
Nhưng mà tính tình Hồng Nguyệt cũng cứng đầu, chuyện nàng thấy mình không sai, sao có thể bảo nàng đi xin lỗi? Cho nên nàng lập tức trả lời: “Ta không có làm loạn. Sau khi thấy đại thiếu gia đi, ta liền chạy đến trước cửa phòng phu nhân, nhìn thấy cửa phòng chỉ khép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609727/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.