Edit: Ring.
Yên nhi đã từng nói với hắn, Giang Mộ Yên kia hẳn là đã bị người ta dùng gối đầu làm nghẹt thở, dẫn đến thiếu không khí mà chết. Chính vì là linh hồn mới nhập vào thân thể cho nên nàng cũng không thể biết rốt cuộc là ai đã giết Giang Mộ Yên kia. Giờ nghe Hồng Nguyệt nói vậy, chẳng lẽ người đó lại là Dạ Tập?
“Hồng Nguyệt…”
Giang Mộ Yên đột nhiên lớn tiếng gọi tên Hồng Nguyệt, trong giọng nói thậm chí còn mang theo mấy phần trách cứ. Hiển nhiên là đang cảnh cáo nàng nếu không chắc chắn thì trăm ngàn lần đừng nói bừa, dù sao chuyện này cũng liên quan đến sự trong sạch của một người.
Tuy nói sau khi tỉnh dậy, nàng cũng từng hoài nghi Bùi Dạ Tập là hung thủ nhưng sau đó ngẫm lại thì thấy hẳn là không phải hắn.
Nhưng bây giờ, bộ dáng chắc chắn của nha đầu Hồng Nguyệt giống như đã thấy được chuyện gì không nên thấy, khiến nàng cũng không dám khẳng định như vậy nữa.
“Yên nhi, nếu Hồng Nguyệt đã thấy gì đó, lại có lời muốn nói thì nàng cũng đừng ngăn cản. Hồng Nguyệt, ngươi đứng lên đi, đỡ phu nhân về phòng ngồi trước rồi lại cẩn thận nói ra những gì ngươi biết.”
Bùi Vũ Khâm nắm lấy tay Giang Mộ Yên, lắc lắc đầu với nàng, vẻ mặt ý bảo nàng đừng dùng uy nghiêm bản thân ngăn cản Hồng Nguyệt nói ra chân tướng. Dù sao đi nữa, Giang Mộ Yên kia cũng đã chết, hơn nữa còn là bị người ta sát hại. Sở dĩ trước đây hắn không truy cứu chính là bởi vì Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609726/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.