Thời gian tám ngày nghe thì có vẻ rất dài, nhưng đối với những thành viên trong ‘Vũ’ mà nói thì trong tám ngày này, bọn họ không hề nhàn hạ lấy một phút. Dù sao chuyện điều tra lần này có liên quan đến chủ tử Bùi Vũ Khâm nhà mình, mà hắn lại là một người cực cẩn thận, không bao giờ để lại manh mối hay nhược điểm gì. Huống chi kết quả điều tra được từ những dấu vết để lại còn liên lụy đến một hồi âm mưu phản bội, ân oán tình thù mười mấy năm trước.
Tóm lại, càng đi sâu vào điều tra, ‘Vũ’ lại càng cảm thấy không biết có nên tiếp tục hay không. Có thể nói một cách không hề khoa trương là chuyện năm đó thật sự là muốn phức tạp bao nhiêu thì có bấy nhiêu. Mức độ thâm ảo đó đã vượt ra ngoài dự kiến của bọn họ.
Nhưng mệnh lệnh là phu nhân hạ, tuy đối tượng phục tùng mệnh lệnh hàng đầu của bọn họ là chủ nhân nhưng chỉ nhân cũng đã từng nói nếu mệnh lệnh của hắn có mâu thuẫn với phu nhân thì phải lấy phu nhân làm chuẩn.
Như vậy, phu nhân đã nói muốn biết rõ đầu đuôi, bọn họ có ai dám phản đối?
Vì thế, đến tối ngày thứ chín, ‘Vũ’ cuối cùng cũng chạy về Phỉ Thúy thành. Nhưng nghênh đón bọn họ là tin phu nhân mất tích, khiến tất cả ‘Vũ’ đều giật nảy mình.
Lúc này bọn họ mới chậm chạt nhớ ra hình như tất cả mọi người đều đã bị phái đi làm nhiệm vụ, kết quả là bên cạnh phu nhân, người cần được bảo hộ nhất lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609672/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.