Cho nên nếu là phương diện khác, Bùi Huyền hắn còn có thể không nắm chắc, nhưng nói đến Bùi Vũ Khâm trên phương diện nữ nhân, hắn có thể khẳng định rất rõ ràng.
Nhưng mà bây giờ, chính vấn đề đơn giản đó lại làm khó hắn, bởi vì hắn nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra nữ nhân kia có thể là ai.
Người có thể khiến Bùi Vũ Khâm mở miệng mắng, lại không phải nữ nhân trong phủ, đặc biệt như vậy, còn được đưa vào phủ ngay thời điểm mấu chốt này, là ai chứ?
Bùi Huyền suy nghĩ rất lung, nhưng vì không vào phòng nhìn thấy mặt thật của nữ nhân đó được nên hắn không thể không tạm thời tử bỏ. Nhưng nguyên nhân quan trọng hơn chính là hai ngày nay, các cửa hàng ở Phỉ Thúy thành đã lục tục hưởng ứng lời kêu gọi của Bùi Vũ Khâm mà đóng cửa ngừng kinh doanh rồi. Nhất là những cửa hàng của Bùi gia, họ lại là nhóm đầu tiên chấp hành mệnh lệnh của ông chủ nhà mình.
Vì thế, nếu có ai đi trên phố hai ngày nay sẽ kinh ngạc phát hiện Phỉ Thúy thành bây giờ đã hoàn toàn không giống như Phỉ Thúy thành nữa rồi.
Vì sao lại nói vậy?
Bởi vì Phỉ Thúy thành trước giờ vốn luôn ồn ào náo nhiệt, bây giờ dù đang là ban ngày nhưng ngã tư đường cũng rất vắng vẻ, tiêu điều. Các cửa hàng Bùi gia khắp phố không chỗ nào là không hạ cờ đóng cửa. Nhất là Phỉ Thúy lâu, đại tửu lâu nổi tiếng nhất Phỉ Thúy thành, lại là nơi đầu tiên dán bố cáo ngừng kinh doanh ngay cửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609671/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.