Không vì lý do gì khác, chỉ vì hắn quá tính toán.
Thân là một thương nhân, trong thiên tính phải có một phần gian xảonhất định, cho nên tục ngữ nói rất đúng: Không buôn bán nào không giandối. Nếu là thương nhân mà thiếu một chút khôn khéo cùng giả dối thì sẽkhông thể nào thành công được.
Nhưng nếu sự khôn khéo, gian xảo đó quá mức thì cũng không phải ưuđiểm mà sẽ trở thành một loại âm hiểm, cũng là khiếm khuyết chí mạng.
Bùi Huyền sai ở chỗ quá mức gian xảo. Có một số chuyện thật ra khôngcần phải tính toán, hắn chỉ cần công bằng, thẳng thắn một chút là giảiquyết được rồi. Thí dụ như cứ việc nói mình rất hứng thú với việc kinhdoanh, tin tưởng lấy sự trọng người tài cùng tâm tình muốn bồi dưỡng,chăm sóc cho con trai mồ côi của đại ca của Bùi Vũ Khâm thì chắc chắn sẽ không để Bùi Huyền chịu thiệt. Nhưng Bùi Huyền lại vòng một vòng lớn,tốn nhiều công sức như vậy, còn tự cho là thông minh nghĩ làm vậy mới là đúng. Chuyện này thật khiến Giang Mộ Yên không biết nói gì.
Thôi, thôi. Thấy một phen dã tâm, để bụng của hắn với chuyện chọnngười thừa kế Bùi gia cùng với việc Bùi Huyền rất có khả năng trở thànhngười có thể một mình đảm nhận trọng trách trong vòng năm năm nhất, nàng cũng không vạch trần cái kế lấy tiến làm lùi không mấy cao minh này của hắn. Nếu tất cả những gì hắn làm đều là vì muốn trở thành người thừa kế Bùi gia thì cũng nên cho hắn một cơ hội, cơ hội học tập. Chỉ cần BùiHuyền thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609618/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.